Tứ Nguyệt có chút không yên lòng, dò xét Cố Khuynh Thành một hồi, đèn đỏ phía trước biến thành đèn xanh, xe cô vẫn ngừng tại tại chỗ không nhúc nhích như cũ: "Nhưng mình luôn cảm thấy khổ sở thay cậu...! "
"Tiểu Nguyệt, mình thật không có chuyện gì, đèn đỏ đổi xanh, cậu đừng ngừng xe ở chỗ này, ngăn cản đường đi." Cố Khuynh Thành lên tiếng nhắc nhở Tứ Nguyệt một chút.
Tứ Nguyệt bĩu môi, khởi động xe.
Cố Khuynh Thành ngồi ở ghế cạnh tài xế, nhìn thẳng đường đi quen thuộc phía trước, qua một lát, mới nhẹ giọng mở miệng, nói: "Thực ra, Tiểu Nguyệt, cậu cũng biết, mình và Đường Thời... Vốn chính là vì lợi ích dây dưa, những năm này mình vì Cố gia, nghĩ đến làm sao anh ấy vui lòng, trong những năm ấy, mình trôi qua cũng rất mệt mỏi, mình ở trước mặt anh, luôn luôn nơm nớp lo sợ, sợ không cẩn thận liền chọc giận anh, ngược lại hiện tại..."
Nói đến đây, Cố Khuynh Thành nghiêng đầu, quay về phía Tứ Nguyệt, mặt mày giãn ra một chút: "Mình và anh ấy phủ nhận những lợi ích quan hệ đó, mình không có nhiều áp lực như vậy, trong lòng mình nhẹ nhõm tự tại, ngược lại cảm thấy trôi qua rất tốt."
Tứ Nguyệt không có nói tiếp.
Cố Khuynh Thành nghiêng đầu sang chỗ khác lần nữa, nhìn chằm chằm bên mặt Tứ Nguyệt, nhìn một hồi: "Tiểu Nguyệt, cậu thì sao? Những ngày này, cậu trôi qua thế nào? Với anh Niên Hoa có chuyển biến tốt đẹp hay không?"
"Chuyển biến tốt đẹp cái gì, vẫn như cũ." Vừa nhắc tới Tô Niên Hoa, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844658/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.