Kỳ thực Cố Khuynh Thành cũng không ngốc, chỉ là từ nhỏ bị Cố Gia quán thâu nhất định phải gả cho Đường Thời, khiến cô từ trước tới nay, đốitốt với Đường Thời, biến thành một loại bản năng, lâu ngày, khiến cô xem nhẹ cảm thụ trân thật ở trong lòng mình, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới thật tâm của bản thân với Đường Thời là một tập quán.
Thậm chí ở trong tư tưởng của cô, cho tới bây giờ cô không biết, giữa nam nữ ở chung, rốt cuộc nên như thế nào.
Cho nên cô nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ được ra, vì sao Đường Thờicưới cô, thế nhưng, cô lại hiểu một câu kia của Đường Thời “Xem ra, đếnlúc rồi”, rốt cuộc là chỉ cái gì.
Là chỉ, anh và cô đến lúc kết hôn.
Có chút vấn đề, Cố Khuynh Thành vẫn không nghĩ ra liền không suy nghĩ thêm nữa, ngược lại, cho tới nay, cô muốn gả cho Đường Thời, hiện tạimộng tưởng thành thật, cô hẳn là nên vui vẻ.
Đúng, vui vẻ... cô hẳn là giống như mẹ mình như vậy, kích động, nhảy nhót, hưng phấn...
Thế nhưng cô phát hiện, lúc này bản thân, ngoại trừ rốt cuộc có thểhoàn thành sứ mệnh trên người mình, khiến Cố Gia đi lên như diều gặpgió, khiến cha mẹ an tâm thở phào một cái, đáy lòng của cô, không cóchút hưng phấn nào.
Thậm chí, trong đầu của cô, lại nghĩ tới hình ảnh đôi nam nữ ngọtngào mình thấy ở trên TV, sau đó trong lòng cô, lại hiện lên một chútphiền muộn không nói ra...
Trong chốc lát, Cố Khuynh Thành mới lắc mạnh đầu, cô suy nghĩ cái gì, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844455/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.