Cố phu nhân vừa thấy Cố Khuynh Thành gật đầu, liền lập tức cầm lấyđiện thoại bàn ở bên cạnh, gọi cho cho Đường Gia, không đến nửa phút,điện thoại được nghe, là người giúp việc Đường Gia, giọng Cố phu nhândịu dàng nói: “Tôi tìm bà Đường.
Trong chốc lát, Cố phu nhân vô cùng thân thiết mở miệng: “Bà Đường... Đúng vậy, Khuynh Khuynh vừa mới về nhà, tôi hỏi thăm ý kiến của nó...Đúng đúng đúng, thời gian đính hôn, Khuynh Khuynh đã chọn được... Chínhlà ngày 10 tháng sau, bà có muốn hỏi ý kiến A Thời một chút haykhông?... A Thời đều nghe Khuynh Khuynh?... Được rồi, cứ đặt như vậyđặt... Dạ dạ dạ, bọn nhỏ đi làm bận rộn, hai chúng ta thay chúng xử lý chuyện lễ đính hôn... Tốt Tốt rồi... Được rồi, Tạm biệt...Hẹn gặp lại.”
Cúp điện thoại, Cố phu nhân mặt mày hớn hở lôi kéo tay Cố KhuynhThành: “ Được, tất cả mọi chuyện cứ như vậy, con và A Thời còn đi làmnhư bình thường, ta và bà Đường sẽ giúp các con chuẩn bị chuyện đínhhôn, với lại ta và bà Đường sẽ quyết định thời gian các con đi thử lễphục và chiếc nhẫn đính hôn, đúng rồi, con và A Thời còn chụp hình kếthôn... Những thứ này vẫn cần các con thực hiện.”
Cứ như vậy, thời gian cô và Đường Thời đính hôn quyết định sao?
Cố Khuynh Thành cảm giác mình giống như đang nằm mơ, cô lén lút vươntay, véo bắp đùi của mình, cảm giác được đau, lúc này mới chớp mắt, phục hồi lại tinh thần.
Cô thật sự phải gả cho Đường Thời.
Cô thật sự phải thực hiện cái giấc mơ đã bị đặt trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-sai-55-lan/844454/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.