"Mùa đông và nồi lẩu, quả nhiên là tuyệt phối
"Ai nói không phải chứ? Lão phu sống hơn bốn mươi năm, đến bây giờ mới biết có nồi lẩu! Đem miếng thịt thả vào trong nồi lửa nóng hổi là có thể lấy ra ăn, vừa tươi vừa mềm! Nhất là mùi vị cay này, ăn vào toàn thân đều đổ mồ hôi, sảng khoái!"
"Lão phu càng ưa thích canh thơm hơn. Ăn xuống môi lưu hương, khiến người ta cảm thấy ngon miệng hơn!"
"Cay mới tốt! Là đàn ông, nên ăn cay!"
"Nghe ta nói đi, vẫn là nấu canh là tốt nhất! Vị cay này của ngươi, đã đem mùi vị nguyên liệu nấu ăn làm mất hết rồi!"
"Vẫn là ăn cay, tê cay cũng được!"
Hoàng Đế An Quốc ngơ ngác, hai người này làm gì có dáng vẻ làm Hoàng Đế?
Không hề có hình tượng gì, không khác gì một thôn phu phố phường!
Nếu như không phải người chung quanh nói cho hắn biết, hai vị này chính là người hắn muốn tìm, hắn muốn quay đầu bỏ đi.
Hoàng Đế An quốc khó hiểu đi tới.
Hai vị Hoàng Đế ngừng cãi vã, không hẹn mà cùng nhìn sang.
Hoàng Đế của Mạc Quốc nheo mắt lại: "Các hạ hẳn là từng là Hoàng Đế An Quốc, hiện tại là An Quốc Công?”
Hoàng Đế An quốc kinh hãi: "Làm sao ngươi biết?"
Hoàng Đế Thương Quốc mở miệng nói: "Có phải chuyến này ngươi tới tìm chúng ta không?”
Hoàng Đế An quốc lại giật nảy mình: "Sao ngươi cũng biết?"
Hoàng Đế của Mạc Quốc lại nói: "Có phải trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3398018/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.