Lâm Bắc Phàm mở trừng hai mắt, tò mò hỏi: "Ngươi cần mật rắn làm cái gì..."
Hai mắt Tửu Kiếm Tiên tỏa sáng: "Con rắn lớn kia đều tu luyện thành tinh, dùng mật rắn để ngâm rượu, nhất định rất dễ uống!"
"Hóa ra là thé.
Lâm Bắc Phàm giật mình, phong cách này quả nhiên là của Tửu Kiếm Tiên.
Diệu Thủ Không Không cười mắng: "Tửu Kiếm Tiên, ngươi thật là biết nhìn hàng! Mật rắn kia là nơi tinh hoa. toàn thân của rắn lớn, dược hiệu không kém hạt sen, thậm chí ở một số phương diện nào đó còn mạnh hơn!"
"Vậy thì càng tốt rồi!" Tửu Kiếm Tiên cười ha hả.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười nói: 'Được, ngươi đã muốn mật rắn kia, cứ việc cầm lấy..."
"Tạ ơn bệ hại" Tửu Kiếm Tiên vô cùng vui vẻ.
Lúc này Lâm Bắc Phàm nhìn về phía Vương Kim Hải đang yên lặng đứng một bên, cười nói: "Vương tướng quân, lần này ngươi xuất chinh Đại Viêm, khải hoàn trở về, công lao to lớn! Chẳng qua công lao ngươi lập, còn chưa đủ để đạt được hạt sen! Cho nên, trẫm giữ lại cho ngươi một viên, chờ sau này công lao ngươi đủ rồi, ta sẽ lại cho ngươi!"
“Tạ bệ hạ long ân!" 'Vương Kim Hải vui mừng.
Không nghĩ tới, chính hắn cũng có cơ hội thu được dị bảo như thết
Tuy tại còn chưa được gì, nhưng bệ hạ đã mở miệng, miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối sẽ không gạt người!
Hắn đã đặt trước một hạt sen, chỉ cần công lao đầy đủ là có thể thu được!
Hắn tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-ta-tieu-ngao-thien-co/3398017/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.