Nghe được lời chất vấn của Vương Thế Lan, Trần Vương trong mắt lóe lên một tia tình tố, hắn khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Trường Sa Vương có ý gì?”
Lý Phù Dao lấy ra tờ thư nhận tội của Lâu Hạo từ trong lồng ngực, tung ra trước mặt mọi người, thân thể suy nhược cất cao giọng nói: “Lâu Hạo đã thừa nhận cấu kết với Tần Khoan, mưu hại tiên đế và bộ tộc Đồ thị, chứng cứ xác thực!”
Lý Hoài vẫn như cũ phong độ phiên phiên, ôn hòa nhìn Lý Phù Dao: “Đó là tội của Tần Khoan, liên quan gì đến ta?”
“Tần Khoan đưa binh vào cung tàn sát Lai Nghi điện, xin hỏi lúc đó ngài đang làm gì?” Lý Phù Dao liếm đôi môi trắng xám, cười lạnh: “50 ngàn phiên bình vây quanh cung thành, nếu không phải Trường Sa Vương cứu giá kịp thời, e là giang sơn Đại n đêm nay đã đổi chủ rồi!”
Lý Hoài ấn ấn bội kiếm bên hông, đáy mắt cuồn cuộn cảm xúc, hắn cô đơn nở nụ cười: “Nếu nói là thần mang binh cần vương, bệ hạ có tin chăng?”
Lý PHù Dao đương nhiên không phải kẻ ngốc. Lý Hoài mang binh vây quanh thành, lại để Tần Khoan tùy ý vây giết người bên trong, tội ác rõ ràng đến vậy còn dám nói là cần vương? Ai, ai tin!!!
Thấy mọi người dùng ánh mắt hoài nghi nhìn mình, Lý Hoài cũng không giận, lỗi lạc mà đứng, rất có phong thái. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu thờ dài, như thể mình đang chịu oan ức không bằng. Sau một khắc, hắn rút kiếm, hàn quang lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-quan-nhat-thuong/3344289/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.