Sau khi định hình lại thì mình mới đẩy anh ra nói
- anh làm gì vậy?
- tôi chỉ kéo em lại thôi mà, đó là do rm không chịu đứng vững
- nhưng sao anh không né ra còn lợi dụng hôn tôi nữa
- nên nhớ là em ở trên đó nhak
- tôi.... Tôi...
- em làm sao?
- không nói nữa. Tôi đi tìm bác sĩ
Lúc đó anh mới buông mình ra để mi đi tìm bác sĩ
Sau khi được bác sĩ cũng là bạn anh ta khám qua thì nói
- cậu cũng hay lắm, bị thương như vậy mà giở mới tỉnh
- cậu nói thế là sao?
Mình tò mò hỏi
- thì là...
Anh ta chưa kịp trả lời đã bị giọng anh cắt ngang
- là cái gì? Cậu mau đi làm việc, còn nói bậy bạ đừng trách tôi
Trần Hiểu Lâm có vẻ sợ sệt nhưng vẫn hiên ngang nói
- làm gì ghê vậy? Coi chừng tôi tính sổ với cậu
- đi đi
Cậu ta đi ra khỏi phòng mình mới hỏi
- cậu ta nói vậy là sao? Có ý gì hả? Anh tỉnh lại như vậy là trễ sao?
- em đừng quan tâm
- huzz. Không nói cũng được nhưng anh phải nói lý do vì sao lại bị tai nạn như vậy?
- bị ngừoi khác ám sát
- cái gì? Ám sát? Anh gây thù chuốc oán gì với ai mà bị ám sát như vậy?
-đã nói là em không cần quan tâm. Cứ để tự tôi giải quyết
- vậy anh tự lo cho mình đi. Tôi đi về!
Mình bực tức nói rồi đi thẳng ra khỏi phòng. Nhưng
- tôi cho em đi sao? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-phu-cua-toi-la-mafia/1324794/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.