Edit: Phương Uyên
Quý Minh Châu tức giận đi xuống tầng, chạy vội về phòng, dép cũng không thèm cởi liền lao thẳng lên giường.
Cô nằm úp mặt, như muốn chìm cả người xuống đệm.
Vào lúc này, trong đầu cô chỉ toàn những hình ảnh vừa mới diễn ra lặp đi lặp lại —— đó là ánh mắt của Giang Tịch khi nhìn cô.
Nhìn có vẻ hời hợt, nhưng ánh mắt đó của anh như đang đắc ý vậy.
Không thể không nghĩ ngợi gì thêm.
Vả lại, tạm được là như nào?
Dù gì cũng phải là siêu được, không ai sánh bằng, số 2 thì không ai số 1 chứ!
Bỏ qua những cái khác, cô rất tự tin về vóc dáng của mình, thân hình mảnh mai, cân xứng, da trắng chân dài, ngực tấn công mông phòng thủ.
Quý Minh Châu nghiêng mặt qua, nhìn lên đầu giường.
Cô mang rất nhiều búp bê và gấu bông từ nhà đến, trong đó có một số là do công ty hợp tác tặng, một số là quà sinh nhật, còn lại là của lúc cô đi du lịch mua về làm kỉ niệm.
Quý Minh Châu nhìn chằm chằm vào con vịt Sally ở đầu giường, túm lấy đập mạnh.
Đập một cái ——
"Anh hả hê lắm chứ gì?"
Đập hai cái ——
"Này thì vênh mặt lên này!"
Khi cô chuẩn bị đập cái thứ ba, mặt chú vịt vàng nhỏ nhăn nhúm lại, nhìn có vẻ rất oan ức.
Quý Minh Châu vuốt những sợi lông màu vàng, sau đó dùng tay véo miệng con vịt Sally.
Đôi môi màu vỏ quýt bị ép mạnh không mở ra được.
Quý Minh Châu chỉ cảm thấy như mình đang phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nong-nhiet-hoa-hong-nho/1654949/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.