Da thịt của cô lạnh buốt, toàn thân đều hiện lên vẻ tái nhợt vì bị ngâm nước quá lâu. Mỗi khi đầu ngón tay của anh chạm đến da thịt của cô, trong lòng của anh đều sẽ có một tia cảm giác vi diệu cùng xúc động. Anh từng vô số lần đem những người phụ nữ khác xem như cô mà đè dưới thân hung hăng muốn, nhưng những người phụ nữ kia cuối cùng không phải cô. Không thể phủ nhận, anh quả thật rất muốn cô, nhưng bây giờ không phải lúc. Anh tin tưởng, một ngày nào đó, anh cuối cùng rồi sẽ có được cô, cuối cùng rồi sẽ đòi lại hết thảy những thứ thuộc về anh.
Không biết hôn mê bao lâu, Mạc Tâm Nhan toàn thân đã ấm áp dễ chịu, cô yếu ớt mở to mắt, bên trong gian phòng chỉ bật một chiếc đèn bàn nhỏ, trong phòng tắm cũng không tiếp tục truyền đến tiếng nước ào ào nữa. Bên đầu cô, liếc mắt liền thấy Tiêu Thần Phong ngồi bên trên giường đang lẳng lặng chăm sóc.
“Thần Phong ...” Cô khàn khàn giọng mở miệng, muốn ngồi dậy, nhưng mới hơi động đậy, chỗ mông eo liền truyền đến một hồi đau nhức kịch liệt, trong nháy mắt cô đau đến hít vào một hơi.
Tiêu Thần Phong cuống quít vịn cô, lo lắng hỏi: “Em sao rồi, chỗ đó bị thương sao? Anh nhớ kỹ lúc thay quần áo cho cô, trên thân cô giống như không bị thương tích gì, anh lúc ấy còn tưởng rằng cô chỉ là lạnh đến hôn mê bất tỉnh, lúc ấy mới thay quần áo cho cô, đem cô ôm lên giường, còn bật điều hoà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-noi-muu-ai/1299665/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.