Sau tiết mục của lớp 12A1 là một tràn pháo tay giòn tan. Buổi lễ cuối cấp hôm ấy cũng vì tiết mục của họ mà diễn ra vô cùng tốt đẹp.
Hôm nay, ngày 7 tháng 6.
Thời cấp 3 của chúng tôi dường như cũng vì vỡ kịch ấy mà có lẽ cũng đã kết thúc mất rồi! Mong con đường tương lai sau này của chúng tôi sẽ thật tươi sáng tựa ánh đèn sân khấu vào ngày hôm đó!!
"Cánh cửa lớp đóng lại, mở ra lần nữa thì đã thành câu chuyện của người khác!!"
Mùi vị của bữa sáng, tiếng đọc sách, bài thi chồng chất, những câu hỏi không thế nào giải được, phòng học oi bức, tiếng thúc giục của giáo viên, số ngày đếm ngược càng ngày càng ít, cơ thể mệt mỏi, ...Nhưng như vậy cũng tốt, lúc đó còn có kem, lon soda mát lạnh, danh sách nhạc yêu thích, một nhóm bạn bên nhau trò chuyện, cơn gió dịu nhẹ, cùng cảnh hoàng hôn đẹp đẽ và có cả cô ấy!
Những thứ đó trái tim chúng tôi sẽ ghi nhớ thật sâu đậm, khắc sâu nụ cười xinh đẹp của người con gái ấy vào trong tâm trí thật kĩ.
Chẳng phải cấp 3 là cấp học đẹp nhất của thời niên thiếu hay sao? Tại sao lại không mượn nó để thổ lộ với người con gái mình thich? Đó là câu hỏi mà tôi thường được nghe nhưng có lẽ đối với nhiều người đó cũng chỉ là một câu hỏi bình thường, nhưng đối với tôi câu hỏi này khiến trái tim đau đớn. (
Hôm nay là ngày chúng tôi chiến đấu! Thật mong cô nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643205/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.