Thời thanh xuân tươi đẹp ấy tôi đã thầm thương, đã trộm nhớ một bóng hình nho nhỏ. Một cô nàng xinh đẹp tựa những viên nắng ban mai lúc vào hạ.
Ngày ấy chỉ có thể lấy thân phận bạn thân để nhìn ngắm cô từ xa, dùng cái danh trúc mã để bảo vệ và quan tâm cô từ phía sau. Sợ rằng nếu thổ lộ cái tình cảm tôi chôn giấu tận đáy tim thì người con gái này sẽ rời xa tôi, như vậy có lẽ tôi sẽ mất đi cái ánh sáng le lói trong căn phòng tối tẻ nhạt ấy....Và cũng có thể sẽ mất đi cả tình bạn đẹp tôi cố gắng gìn giữ bấy lâu. Nhưng cảm giác khó chịu khi chẳng thể nào cất lời yêu lại khiến trái tim tôi đau nhói đến điên người. 2
Nhưng ngay lúc này, chả thể ngờ được tôi vẫn đang đứng phía sau cô, nhưng với thân phận là một kẻ theo đuổi
"vệt sáng"!
Sau kì thi cuối kì lớp 12, các học sinh chạy đến bảng xếp hạng thành tích toàn khối hóng hớt điểm thi của mình và bạn bè.
Vì dáng người nhỏ con nên An Hy bị các bạn che hết tầm nhìn chả thể nào thấy rõ, cô dùng đôi chân bé tí tựa cây nấm nhỏ mà nhón nhón lên cái bảng đang được bao vây đông nghịt bởi các học sinh. Bỗng một đôi bàn tay của một thanh niên đã bế cô lên phía trên, đặt cô ngồi chểm chệ trên đôi vai của cậu ấy.
Bây giờ đã thấy rõ hơn chưa nào? Đồng chí Lục An Hy?Rõ!...Rõ rồi thưa đội trưởng!Lưu Viễn một tay nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643201/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.