Khung cảnh ngọt ngào ấy của hai cô cậu đã bị tiếng mở cửa cắt ngang không thương tiết. Ông anh trai Triết Vũ cọc cằn bước vào nhà với vẻ mặt như ông nội người ta, rồi hét lên:
- Ông đây đếm tới 3, nhóc không ra là ông đốt nhà đấy nhá!!
Lưu Viễn và An Hy nghe thấy cái giọng nói chanh chua đó của ông anh hai mỏ hỗn thì lao ra như bay, Lưu Viễn cười gượng, mồm mép cũng không thua kém gì:
- Em chào đại ca! Có gì bình tĩnh nói, sao lại đi đốt nhà người ta thế được!!
Triết Vũ cũng không phải dạng vừa, nở ra cái nụ cười khinh bỉ, hình như anh em nhà họ Lục rất thích kiểu cười này, ông anh đại học đáp trả gay gắt "cậu em rể tương lai" bằng cái giọng đanh đá:
Đốt cho cậu có cơ hội ở nhà mới đấy! Mau trả em gái của ông đây, đồ bắt cóc nhà chú!!Có chuyện gì sao anh hai? Chủ nợ tìm đến anh hay gì?Bớt khịa anh đi con bé kia! Mau mau sang nhà đi! Có chuyện lớn rồi!!Trong nhà An Hy không khí bất ổn vô cùng, không khí trong nhà cực kì căng thẳng cả nhà im lặng nhìn nhau không nói gì, đến tiếng nuốt nước bọt của bố cũng có thể nghe rất rõ rệt. Trên ghế sofa, hai ông bà nội của hai anh em đang cau mày nhìn con cháu, ông nội ho vài tiếng đã khiến cả nhà giật mình. Ông là chủ nhân nhà họ
Lục, tiếng nói của ông ấy là lớn nhất. Vì thế, không ai trong Lục gia dám làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643189/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.