Lưu Viễn bước vào nhà, tâm trạng của cậu bây giờ thật phức tạp, cả đống hỗn độn trong đầu, vừa bỏ cặp xuống bàn, tiềng mẹ vang lên trong bếp:
- Tiểu Viễn về rồi sao? Nhanh rửa tay ăn cơm nè!
Đã lâu không gặp mẹ, nghe thấy tiếng bà ấy cậu không kìm được xúc động, vội vã chạy xuống bếp, như một đứa trẻ mà lao vào lòng mẹ, trong bếp một người phụ nữ có mái tóc nâu nhẹ, dáng người nhỏ nhắn, mang một chiếc tạp dề hình con gà. D
Mẹ Nga ôm lấy cậu con trai, vỗ về cậu. Giọng bà vẫn ấm áp như vậy:
- Con trai của mẹ, vất vả cho con rồi! Tiểu Viễn của mẹ giỏi lắm!! giỏi lắm!!
Cậu ngại ngùng gãi đầu, ánh mắt không dám nhìn vào thẳng vào mắt mẹ:
Con.con lớn rồi! đừng khen con như trẻ con như vậy chứ!!hahaa đúng nhỉ! Lưu Viễn của mẹ lớn thật rồi! còn biết yêu nữa đấy!Bà xoa nhẹ mái tóc màu xanh đen tựa trời đêm của cậu con trai, cười trêu đùa, nghe thấy thế hai má Lưu Viễn chợt ửng đỏ
Mẹ còn biết đối tượng con thích nữa đấy nhé ô hô hôSao..sao mẹ biết được chứ!!??Bí mật của các bậc phụ huynh! trẻ con không nên biết!!bà nháy mắt cười trêu ghẹo, ai ngờ các bậc phụ huynh lại tò mò về chuyện tình cảm của hai cô cậu như vậy. Mẹ cậu mới từ sân bay về liền hẹn ba mẹ An Hy đi cà ghê hóng chuyện hai đứa.
Mẹ Nga nhìn cậu con trai của mình rồi cười hạnh phúc, trong đầu của bà bây giờ chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643182/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.