Cái tay nhỏ của cô cầm chiếc muỗng múc một miếng bánh thật to vào miệng. Hai má phúng phính mềm mại khiến người ta chỉ muốn nhéo lấy đôi má bông gòn ấy của cô, nhìn vẻ mặt An Hy ăn rất hưởng thụ xung quanh còn nở ra những bông hoa nhỏ, có vẻ là chiếc bánh rất ngon hoặc cũng có thể là vui vì người đặt kẹo trên đầu giường của cô là Lưu Viễn.
Cốc cốc tiếng gõ cửa, mọi người đã đến làm nhóm đông đủ rồi. Mẹ An Hy chạy ra xem,
Quân Dật cùng Từ Ân chào rất lễ phép:
Tụi con chào dì ạ! chúc cả nhà buổi sáng tốt lành!A vào đi hai đứa, xuống bếp ăn bánh rồi lên học nhé!Vâng! con cảm ơn dì nhiều ạHai người xuống bếp thấy An Hy và Lưu Viễn ngồi
ăn bánh vui vẻ, Quân Dật lại giở thói cà khịa, tay khoác vai Lưu Viễn:
Ăn một mình không vui đâu! phải chia sẻ cho bạn bè chứ nhỉ!! (3)Ai là bạn bè của cậu chứ!!Mẹ An Hy cắt bánh, chuẩn bị đem lên thì Lưu Viễn hất tay Quân Dật ra xuống phụ dì ấy
Con phụ dì đem lên nhé! dì lên nghỉ đi ạ!Không sao đâu! con lên cùng các bạn đi lát dì đem lên cho mấy đứa!
Mẹ An Hy khi nghe câu nói đó của Lưu Viễn liền vui vẻ trong lòng cười tủm tỉm thầm nghĩ:
- Con rể tương lai, làm sao có thể để nó làm việc được chứ! không ngờ thằng bé lại hiểu chuyện như vậy. An Hy con đúng là rất giống mẹ! có mắt nhìn người thật đấy!
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3643177/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.