An Hy chạy một mạch về lớp với tốc độ đáng kinh ngạc. Ngồi vào bàn, mở sách, mở vở ra, đeo thêm tai nghe giả bộ đang đọc sách, không biết tay chân luống cuống thế nào lại để ngược cuốn sách rồi. Nhưng hình như cô ấy không nhận ra chút bất cẩn của mình, trái tim không tự chủ mà đập loạn cả lên.
Lưu Viễn bước vào lớp nhìn người con gái ngốc nghếch mình thích thầm đang đọc ngược sách cậu bất giác phì cười vì sự đáng yêu của cô.
Ngồi xuống cạnh cô ấy, lấy một bên tai nghe của An Hy đeo vào tai mình. Bài hát vang lên nhẹ nhàng:
"Tớ đã từng thử qua bao vị ngọt của thế giới, vị ngọt của kẹo bạc hà,...Vị ngọt của cây kem mang theo hương nắng và cả...Vị ngọt của lon soda mùa hè cậu tặng tớ, những thứ đó
Khiến tớ nhớ về cậu, nhớ đến nụ hôn thời thanh
xuân của chúng ta...."
Ánh nắng buổi sáng chiếu nhẹ vào mái tóc cô ấy, Lưu Viễn đưa tay cầm một lọn tóc của An Hy.
- Tóc của cậu có hương thơm thật dễ chịu.
- Cậu...Cậu về lúc nào thế, phòng y tế ở tận dãy 2 kia mà, chân của Tô Mai không bị gì chứ?
Cô nhóc giả vờ hỏi một cách ngây thơ.
- Cậu có kiểu đọc sách mới hả?
Tên hồ ly ấy áp sát mặt An Hy khiến tim cô đập bình bịch như muốn chạy ra khỏi lồng ngực.
- Đâuu.. đâu có chứ!!!!
Lật đật chỉnh lại sách. Lưu Viễn xoa đầu An Hy cười mỉm với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhe-vao-nang-mai/3630812/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.