Những ồn ã và mùi của bữa tiệc theo gió lan tới vườn hoa, hòa vào làm một với hương hoa nơi đây. Heinz nắm tay Sầm Dao đi xuyên qua hành lang, bàn tay Omega được hắn nắm chặt, lại bướng bỉnh không ngừng nhéo lòng bàn tay hắn. Do cường độ quá nhỏ, thành ra như tán tỉnh, khiến Heinz ngứa ngày từ lòng bàn tay tới trái tim.
"... Em uống bao nhiêu ly rồi." Heinz dừng bước, cảm nhận được Sầm Dao lại nhéo lòng bàn tay mình, bất đắc dĩ nói: "Đừng nghịch."
"Không được nghịch thật à?" Sầm Dao cười với hắn, lúm đồng tiền như ẩn như hiện, đôi mắt đen nhánh lấp lánh ánh nước: "Vậy sao anh không buông tay em ra đi." Sầm Dao lắc bàn tay hai người đang nắm chặt với nhau, ung dung nói: "Rõ ràng anh muốn em nghịch mà."
Heinz: "..."
Hắn khó nhịn dời mắt: "Em uống nhiều quá."
Sầm Dao khẽ cười: "Đúng rồi, em say rồi đấy, thế anh còn muốn khiêu vũ với em không?"
"Nếu em muốn." Heinz nắm chặt tay Sầm Dao, một lần nữa thầm cảm ơn vì mình đeo găng. Sầm Dao khi say thật dính người, còn rất chủ động. Heinz hoàn toàn không có sức chống cự, hết cách nói: "Nếu em muốn, anh sẽ nhảy với em."
Trước khi khiêu vũ, Heinz dẫn Sầm Dao tới gặp nguyên soái Burton, thầy của Heinz Norman, một nam Alpha có truyền kỳ trải khắp lịch sử cận đại của Liên Bang.
Khí thế của ông uy nghiêm, cảm giác áp lực của người ngồi trên địa vị cao lâu năm là thứ không thể che giấu. Thấy Heinz,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466586/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.