"Thật không biết xấu hổ." Mia lại mắng: "Kết hôn rồi mà còn dan díu với nhau. Burton đúng là không cần mặt mũi nữa, trước công chúng mà chẳng cho vợ mình thể diện gì hết."
Sầm Dao không nhịn được cười, cô nàng Mia này được cưng chiều mà lớn nên chắc chẳng mắng ai bao giờ, quanh đi quẩn lại chỉ nói được mấy câu không biết xấu hổ.
Mia thấy Sầm Dao cười thì đỏ mặt: "Tôi khác với Budo, tuy tôi thích thiếu tướng, nhưng tôi không có ý định chen chân vào tình cảm của hai người."
"Tôi biết." Sầm Dao nhìn hai kẻ đang khiêu vũ trong sảnh, nói: "Chủ tịch Burton hẳn sẽ không làm ra chuyện thiếu chừng mực như vậy."
"Hừ, thế Budo ép hắn nhảy chắc? Hắn là vì Budo mới vào Quốc Hội, còn vận dụng quan hệ điều Budo tới bộ tài chính, chứ với cái đầu của Budo thì thi cả đời cũng không vào được." Mia thấy Sầm Dao có vẻ hứng thú nhìn mình, khoanh tay bảo: "Tôi là đường đường chính chính thi đậu đó."
"Oa, giỏi quá." Sầm Dao cười khích lệ cô nàng.
Mia ngượng: "Vẫn là thiếu tướng tốt nhất, luôn nghiêm túc trân trọng tình cảm." Mia thì thầm với Sầm Dao: "Nhà Burton hình như đều có "truyền thống" này. Nguyên soái Burton với viện sĩ Adrian ngày xưa cũng phải chia tay, nhưng Budo làm sao mà so được với ngài Adrian, đặt tên hai người họ cạnh nhau cũng là một sự xúc phạm với viện sĩ."
Sầm Dao: "..." Hai người họ không phải bạn thân à?
"Vậy ra nặng tình là di truyền trong gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-xung-doi/3466585/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.