Lục Nghệ Văn nhắm tịt mắt lại, tâm trạng dày vò kêu réo đáy lòng, nén xuống hết tất cả. Hắn bế Phạm Tiểu Vân vào lại chiếc xe lăn, cũng không hắn đang nói với Phạm Tiểu Vân hay nói với chính mình.
"Anh không yêu Hạ Vũ Yến, sao anh có thể yêu cô ta được."
Phạm Tiểu Vân rưng rưng nước mắt rồi gật đầu, không hề thắc mắc gì về trạng thái thất thường của Lục Nghệ Văn, chỉ che đi cái trán của mình rồi yếu ớt nói: "Nghệ Văn, em đau đầu lắm, anh đưa em về nhà được không?"
Lục Nghệ Văn "ừ" một tiếng rồi đưa Phạm Tiểu Vân nhanh chóng rời khỏi bệnh viện. Nhưng hắn không hề quan tâm chút nào về cái trán đang chảy máu của Phạm Tiểu Vân, rõ ràng hai người đang ở bệnh viện nhưng hắn cũng không nhớ ra được việc tìm bác sĩ để xử lý vết thương đang chảy máu của cô ta.
Đợi đến khi Lục Nghệ Văn rời khỏi, toàn bộ bác sĩ và y tá mới kịp thở phào nhẹ nhõm. May mà có Phạm Tiểu Vân họ mới giữ được cái mạng sống của mình.
Thế nhưng khi hồi tưởng lại bộ dạng điên cuồng ma dại của Lục Nghệ Văn làm vì Hạ Vũ Yến, đó rõ ràng là yêu đến cực điểm, hoàn toàn không giống với bộ dạng không yêu mà hắn thừa nhận.
Lục Nghệ Văn dẫn theo Phạm Tiểu Vân về căn biệt thự nhỏ tại ngoại ô, trong lúc này hắn mới nhận ra được vết thương trên trán của Phạm Tiểu Vân thì nhanh chóng gọi bác sĩ ngoài giờ đến xử lý vết thương cho cô ta, còn hắn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-thu-han/1843576/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.