Nghe anh nói, cô cũng có chút mềm lòng. Cô cũng thừa biết từ ngày theo đuổi cô anh đã khác trước rất nhiều, không còn cặp kè hay ăn chơi nữa mà chuyên tâm vào quản lý công ty của gia đình. Nhưng vì cái bóng công tử ăn chơi của anh trước đó vẫn bám lấy cô, khiến cô khó lòng mà chấp nhận anh. Bây giờ khi cô gặp nguy hiểm người cứu cô cũng là anh. Như vậy là đủ biết bản thân anh yêu cô đến nhường nào. 
Lòng mang theo sự cảm kích cùng một chút khó chịu. Cô cuối cùng cũng nhìn anh mà nói. 
- Thôi được rồi, thứ nhất tôi cũng cảm ơn anh vì đã cứu tôi ngày hôm qua. Nhưng chính tôi cũng là người bị thiệt. Thứ hai, để cảm ơn anh tôi sẽ cho anh một cơ hội. Và anh chỉ có duy nhất một cơ hội này. Nếu để tôi bắt gặp anh léng phéng với con nào thì chúng ta kết thúc. 
Nghe cô đồng ý, anh vui sướng mà bật dậy nhảy cẫng lên. Không màng đến bản thân còn đang như con nhộng mà ôm lấy cô rồi hạnh phúc nói. 
- Thư Thư. Cảm ơn em, cảm ơn em đã cho anh cơ hội. 
Cô nhìn anh, sau đó nhắm chặt mắt, hai má đỏ ửng mà hét lớn. 
- Tên biến thái nhà anh, anh…anh…anh còn chưa mặc quần áo mà anh làm cái trò gì vậy. Hả. 
Anh lúc này mới để ý, bản thân còn đang không mảnh vải che thân. Nhưng vì quá vui mà anh không thèm để ý đến chút tiểu tiết này, phẫu phẫu tay mà nói. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3516230/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.