Sau khi đám người kia đi, trong phòng chỉ còn lại mình anh và cô. Lập tức anh chạy lại mà dìu cô dậy, cố gọi lớn.
- Anh Thư, Anh Thư em thế nào rồi. Tôi sẽ giải thối giúp em.
Nói xong anh lập tức bế cô vào trong bồn tắm rồi xả nước ra khắp người cô.
Bị làn nước mát dội vào người khiến cô dường như bớt nóng hơn. Nhưng chẳng được bao lâu, cơ thể cô dường như càng tăng nhiệt, khẽ vặn mình mà rên rỉ.
- Nóng… Nóng quá. Đừng xả nước nữa, nóng lắm.
Cô vừa nói vừa đưa tay kéo hai bên dây áo xuống.
Anh nhìn thấy vậy thì chửi thề.
- Mẹ kiếp, tên khốn kia. Hắn cho em uống thứ thuốc gì vậy. Chết tiệt thật.
Nhanh chóng kéo cô dạy từ bồn tắm, anh đưa tay cản lại hành động của cô.
- Em đừng kéo nữa, đừng dụ dỗ tôi.
Cô lúc này như lấy lại được chút ý thức mà mơ màng mở mắt. Nhìn thấy anh liền nói.
- Dực…giúp em…em nóng quá.
Lần đầu tiên cô gọi tên anh nhẹ nhàng như vậy. Chỉ một câu ấy, khiến bao nhiêu lý trí của anh bay sạch rồi. Khẽ khàn giọng mà hỏi cô.
- Em biết tôi là ai sao.
- Dực…anh là vị hôn phu của em. Người em yêu.
Nghe thấy ba chữ “người em yêu” này. Anh gục ngã thật rồi, lý trí của anh không còn sót lại một chút nào nữa rồi. Cố nuốt nước bọt mà hỏi cô lần nữa.
- Em đồng ý cho tôi, không hối hận sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3515935/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.