Hai đứa trẻ thở phào, khi mẹ chúng không phát giác ra chuyện chúng đã lén làm.
Nhẹ nhõm nhìn về phía cô rồi cất giọng.
- Vâng, thưa mẹ. Chúng con đi ngay đây ạ.
Nói rồi hai đứa trẻ tạm dừng phim hoạt hình rồi chạy về phía nhà tắm, cô cũng cất bước ở phía sau.
Tuy là chúng đã lớn. Nhưng vẫn phải có sự giám sát của người lớn bên cạnh. Nên cô thường hay vào ở bên cạnh hai đứa nhỏ khi chúng đi tắm.
Mười lắm phút trôi qua, cả hai anh em được cô quấn cho mỗi đứa một chiếc khăn tắm rồi cùng đi ra ngoài để thay đồ.
- Nào, nhanh lại đây mặc đồ rồi mẹ sấy tóc cho nào.
- Dạ vâng mẹ.
Hai đứa trẻ thay xong đồ thì ngồi ngoan ngoãn trên giường chờ cô sấy tóc. Tiểu Khôi vẫn tò mò mà hỏi cô.
- Mẹ. Có phải người tên Mộ Dung Phong kia là cha của chúng con không.
Cô nghe được câu hỏi của con trai thì động tác sấy tóc cũng ngưng lại. Chần chừ một lúc cô không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Không phải có ba Khải rồi đấy sao. Vì sao hai đứa còn hỏi mẹ nữa.
- Không, không phải ba nuôi. Chúng con muốn hỏi ba ruột của chúng con cơ.
Lúc này đây, cô cũng không muốn giấu nữa mà nói.
- Đúng vậy. Nhưng anh ta không xứng, người sau năm qua không chăm sóc các con được một ngày nào, không xứng là ba của hai đứa.
- Vậy mẹ có yêu người đàn ông đó không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3505118/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.