Ngượng chín cả mặt, cô nàng bèn lảng sang chuyện khác.
- Không…không nhắc tới nữa… Hai đứa muốn đi đâu, mẹ đưa hai đứa đi.
- Hưm…chúng con muốn đi công viên. Được không mẹ?.
Hai đứa nhóc, nhìn về phía cô với ánh mắt long lanh.
- Được, được.
Cô đến đâu đầu vì hai đứa trẻ này, đáng yêu hết mức có thể được mà.
Anh Thư nghe được địa điểm nên đến thì lập tức cho xe chạy nhanh hơn.
__________.
Trước cửa của khu vui chơi giải trí, hai đứa trẻ háo hức mà không ngừng kéo cô cùng Anh Thư đi thật nhanh.
- Nào, chạy chậm thôi, nhanh thế sẽ lạc đấy. Hai cái đứa này.
Nhìn co hóa bức mà chạy phía trước, cô chỉ có thể lắc đầu ngao ngán, còn Anh Thư thì cười khoái chí.
- Haha, đúng là con ngoan của mẹ. Nào chờ mẹ với.
Vừa nói vừa chạy theo sau hai đứa nhỏ. Nhưng chưa đi được bao lâu, cánh tay cô nàng đã bị một bàn tay to nắm lấy.
- Bà xã, đừng giận anh nữa mà, anh xin lỗi.
Người lên tiếng không ai khác chính là Âu Dương Minh Dực.
- Anh cho người theo dõi tôi đấy à?.
Anh Thư gắt gỏng mà gạt mạnh tay Âu Dương Minh Dực ra.
- Không, anh nào giám.
Vừa nói xong câu, thì cô cũng đi tới gần. Vừa nhìn thấy cô, anh như tá hỏa mà lắp bắp.
- Uyển…Uyển Nhi…cô vẫn còn sống sao?
- Tên điên kia anh nói gì đấy hả, ý anh bảo bạn tôi chết rồi chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3503478/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.