Nhìn bóng dáng người con trai ấy dần khuất xa. Nụ cười trên môi cô cũng nhạt dần gương mặt cũng trở nên trầm tư hơn, dường như mang rất nhiều tâm trạng. Từ ngày cô qua đây, anh đối xử với cô rất tốt, tốt đến mức cô không giám đáp lại anh.
Một phần vì cô cũng không rõ, tình cảm của cô dành cho hắn bây giờ là gì một phần vì cô không muốn vì lòng thương cảm mà chấp nhận anh, cô cần thời gian.
Cố nghĩ cũng không có kết quả. Cô liền đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ tiến vào trong nhà, vì mùa đông nên bên ngoài rất lạnh, cô không thể ngồi lâu được.
Vào trong nhà, cô tiến lại phía lò sưởi đang cháy nghi ngút mà sưởi ấm cơ thể, xoa xoa hai bàn tay vào nhau cô cảm thán.
- Ngoài trời lạnh quá. Không biết những cây hoa như thế nào rồi.
Ngồi sưởi ấm thêm một lúc, cô đứng dậy đi về phía bàn ăn, nơi anh đã đặt sẵn bữa sáng cho mình. Vì không quen với món ăn bên này, nên đa phần đồ ăn anh nấu cho cô toàn món thanh đạm mà bổ dưỡng của quê nhà.
Nhìn món cháo tổ yến được anh đặt sẵn trên bàn vẫn còn hơi nóng cô thầm cười.
- Đúng thật là, không biết khi nào mới đã lo cho em đây.
Nhẹ ngồi xuống và ăn chén cháo. Sau khi ăn xong cô lại đứng dậy và đi ra phía vườn hoa ngoài ban công và bắt đầu tưới hoa.
Đang vui vẻ tưới nước và tỉa cành, miệng ngân nga bài hát mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3500323/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.