Nhìn thấy que thử thai, cả hai người mắt chữ O mồm chữ A mà nhìn cô. 
- Chuyện này…chuyện này là sao? 
Cả hai cùng đồng thanh. 
- Như hai người thấy. 
Cô trả lời. 
Chỉ với một câu như thế cũng đã khiến hai người họ như hiểu ra. Nhìn thấy cô đầy phiền não, Anh Thư tiến lên phía cô rồi ôm cô vào lòng. 
- Cậu đừng lo, ngày mai mình sẽ đưa cậu tới bệnh viện khám lại một lần nữa. 
- Đúng đấy. Bây giờ em không nên nghĩ nhiều, hãy nghỉ ngơi đi cho khỏe mai rồi đi khám xem sao. 
Bạch Trung Khải cũng lên tiếng an ủi. 
- Được. Vậy ngày mai mình đi khám xem sao. 
Nghe được câu an ủi, trong lòng coi cũng có chút nhẹ nhõm hơn, dù gì cũng chưa thể chắc chắn được, biết đâu que thử thai này bị sai. Tự an ủi mình là như vậy, tâm trạng cô cũng đã khá hơn rất nhiều. 
Thấy cô đã ổn hơn, Bạch Trung Khải cũng chào hỏi cả hai rồi anh quay ra cửa mà đi về. Trên mặt anh thoáng có chút buồn. Nếu như cô có thai thật, thì có phải anh sẽ hết hy vọng không. 
Hai cô gái nhìn anh đã dần khuất bóng phía xa xa. Anh Thư lúc này cũng ngõ lời muốn ở lại để tiện cho ngày mai đưa cô đi khám. 
_________. 
Bẩy giờ sáng, khi mặt trời vừa hửng nắng, cô đã dậy từ lâu để chuẩn bị. Cô không yên tâm chút nào, nếu cái thai này là thật thì phải làm sao, cô cũng chưa có hướng giải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3483540/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.