Đúng lúc này, Âu Dương Minh Dực lên tiếng sau một hồi chưa rõ vụ việc đã đứng lên hòa giải. 
- Uyển Nhi, cô trách nhầm lão Phong rồi. Hôm qua sau khi cô rời khỏi quán bar thì không lâu sau chúng tôi cũng trở về. Vì tên này say nên chúng tôi đành ở lại một đêm mà thôi. Ăn bữa sáng xong chúng tôi sẽ đi ngay. 
- Đúng đó em gái, chỉ là một đêm ngủ lại với một bữa sáng. Em làm gì mà khó khăn vậy. 
Giọng nói đanh chua của Cung Uyển Như cũng nói tiếp vào câu Âu Dương Minh Dực vừa nói. Vừa nói vừa nhìn cô mà khiêu khích. 
- Chị im miệng đi! Loại người như chị chỉ có hai tên không não này mới tin thôi. Còn tôi, đừng mơ tôi tin lấy một lời. 
“Chát”. 
Câu nói của cô vừa dứt, thì bên má trái đã vang lên tiếng kêu từ bàn tay của Mộ Dung Phong va chạm vào mà phát ra tiếng. Âm thanh vừa dứt khuôn mặt xinh đẹp của cô cũng bị lệch hẳn sang một bên, cùng dấu tay in hằn trên má. 
Ôm một bên má sưng đỏ nhìn chằm chằm về phía hắn, mắt cô đỏ lên, giọng nghẹn lại mà nói: 
- Anh đánh tôi. Vì con đàn bà này mà anh đánh tôi?. 
- Cô vô lí quá rồi đấy, chuyện đâu đến mức phải làm lớn lên mà sao cô cứ như đứa trẻ lên ba vậy. Nhanh xin lỗi Uyển Như đi. 
Hắn hiện tại đang đứng trước mặt cô. Giọng nói thêm phần khó chịu mà nói với cô. 
- Ha…haha… Anh bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-trong-han-thu-anh-re-nham-nguoi-roi/3464109/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.