Nơi Cao Lãng dẫn Viên Hân tới là tầng cao nhất đang trong quá trình tu sửa. Hắn cũng âm thầm đưa tiền để người khác hack vào hệ thống của tòa nhà để ẩn đi camera ở tầng đó, đồng thời chỉnh sửa màn hình tổng bộ để không ai phát hiện ra điều này.
Minh Thành đẩy cặp kính, nhẹ nhàng giải thích. Thành Luân lập tức cùng những người khác tiến lên tầng cao nhất.
“Viên Hân, em tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì.”
Ngược lại, Viên Hân vẫn đang cố thủ trong nhà tắm. Cô cầm lấy điện thoại, cố gắng thế nào cũng không bắt được sóng. Đủ để hiểu Cao Lãng làm mọi cách để cách ly cô khỏi đám người của Thành Luân.
“Phu nhân, em vẫn ổn chứ?”
Ở bên ngoài, Cao Lãng có chút gấp gáp. Hắn muốn đưa Viên Hân đi nhanh nhất có thể, tránh đánh rắn động cỏ. Nếu cô còn không chịu mở cửa, hắn chỉ còn mỗi cách phá nó.
Nào ngờ, Viên Hân thật sự đi ra bên ngoài, mắt đã đỏ ngầu vì khóc quá nhiều. Cô sụt sịt mũi rồi khàn giọng bảo:
“Tôi xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng. Nhưng hiện tại tôi không muốn về nhà. Anh có thể đưa tôi đi hóng biển không?”
Này quả thật đúng với ý định của Cao Lãng nên hắn lập tức đồng ý. Cả hai đi ra khỏi phòng, còn chưa đi được nửa đường thì cửa thang máy lại xuất hiện Tuấn Triết và không ít cảnh sát.
Cao Lãng luôn xây dựng hình tượng điềm đạm, lịch thiệp thì ngay lập tức trở mặt. Hắn thủ sẵn dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-toi-loi-suoi-am-con-tim-day-vet-cat/3335061/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.