– Mày bị điên hả Trang? Con Thảo thì được, tao có chồng rồi đó.
Lần này là nó hét lên, to lắm, cả đám người ngồi trong quán trà sữa đưa hết ánh nhìn về tụi nó.
Con Trang vẫn đang cố giải thích.
– Thì tao có muốn đâu, ba mẹ tao ra lệnh nên tao phải thi hành. Tại ba mẹ cô dì chú bác của tao giới thiệu cho ổng nhiều mối lắm mà ổng có chịu đâu. Nên ba mẹ tao bảo phải điều tra xem ổng có ấy ấy ko…
– Ấy ấy là 3D á hử?
Con Trang bịt ngay mồm nó vào.
– Đừng nói bậy mày. Nhà có mình ổng con trai mà lại kế nghiệp gia sản nữa, lỡ ổng rước về ” anh dâu” thì biết tính sao ( Trang).
– Ủa, thời buổi này chuyện đó bình thường mà mày ( Thảo)
– Nhưng đối với nhà tao ko được bình thường đâu( Trang).
– Giờ bọn tao phải cố gắng tiếp cận hả? Công cán gì đây( nó).
– Mày qua ăn sụp nhà tao lun đi cũng được( Trang).
– Nhưng vấn đề tiếp cận thế nào đây chứ ( Thảo).
3 con bạn thân lại nằm dài trên bàn, ngắm nhìn 3 ly trà sữa mát lạnh.
…..
Hơn 2 tháng rồi mà con Trang ko điện thoại à ơi gì nó, nó nghĩ chắc ông đó với con Thảo dính chắc rồi, may quá.
Vừa nhắc con Trang xong thì nó liền gọi, con này linh quá mà.
– Gì đấy
[…]
– Có, ban ngày thì tao rảnh lắm, con Bơ đi học, thằng Quân đi làm, nên ko buôn bán thì ở nhà thôi.
[…]
– Chứ con Thảo thì sao.
[…]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-thu-vi/419921/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.