Nó ghét cái nắng Sài Gòn quá, chịu ko nỗi. Đã thế trưa nắng còn phải đứng chờ đèn đỏ thế này, mà mấy ông nhà nước nhiều tiền quá hay sao bắt đèn đỏ lắm thế, còn để thời gian chờ lại rất lâu nữa mới ác. Sao hồi đó ba mẹ nó ko chọn thành phố nào mát hơn nhỉ, ví dụ 1 thành phố nào bên Hàn Quốc chẳng hạn. Vừa chờ đèn đỏ vừa ngắm trai Hàn, có phải là 1 công đôi việc ko chứ.
Nó nhìn đèn tín hiệu còn mấy giây nữa, nghĩ chắc 1 2 giây ko sao đâu. Sau khi ngó quanh ngó quẩn ko thấy chú áo vàng, áo xanh nào,và nó quyết định vượt đèn đỏ.
Chưa được 1 đoạn thì.
Rầm…
Xe điện của nó đụng vào xe con nhà người ta, nó thì ngã lăn ra. Người trên xe bước xuống, 1 thanh niên phải nói là rất đẹp trai nhé, đã thế còn đeo kính và mang đồ giống thanh niên Hàn, đúng kiểu nó thích.
– Em ơi, em có sao ko???
– Anh có thấy tôi lăn mấy vòng ko mà hỏi ko sao.
– Do em đi sai mà.
– Ờ thì tôi có sai 1 chút nhưng anh có cần phải tông mạnh vậy ko hả.
Anh ta cười kiểu bó tay ấy.
– Nè em, lần đầu anh thấy người làm sai mà còn ăn vạ như em đấy.
– Ăn vạ???
– Tôi có bắt đền hay khóc lóc gì anh chưa mà anh bảo tôi ăn vạ.
– Thì tôi….
Anh ta có vẻ nói ko lại nó, lại dựng cái xe điện của nó lên.
– Đây xe của em đây.
Anh ta đưa xe cho rồi leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-thu-vi/419920/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.