Thằng Quân phóng như bay trên con xe đạp điện ra chỗ hẹn, khi nhận được tin nhắn của Yến. Vừa thấy nó hắn đã vội hỏi:
– Mày gọi tao ra sớm vậy?
Yến 2 tay đang chéo, bấu vào nhau chặt cứng. Ấp úng hỏi hắn:
– Quân à, hay là.. hay là… tao bỏ thôi.
Thằng Quân nhảy dừng dựng lên:
– Bỏ là bỏ thế nào được chứ, mày không thương nó à?
– Thương nó thì ai thương tao, tương lai trước mắt tao mới bắt đầu, nhờ con tinh trùng của mày mà nó sắp chấm dứt rồi đó.
Thằng Quân cũng suy nghĩ, do nó muốn bỏ chứ không phải hắn, bỏ thì cũng tốt thôi. Ít ra câu nói đó cũng do Yến nói ra nên hắn cũng không biết thành kẻ hèn:
– Vậy được… để tao gom tiền rồi đưa mày đi bỏ.
Nghe xong câu đó nó cũng nhẹ lòng, dù sao cũng có câu trả lời cho cái sự lưỡng lự mấy hôm nay của nó.
Ba ngày sau, thằng Quân chở con Yến đến 1 nơi làm dịch vụ tư nhân trong hẻm nhỏ. Con hẻm cũ kỹ, phía trên khu chung cư cũ đó là nơi thằng Quân sẽ dẫn nó đến. Ở đây ai cũng bịt khẩu trang kín mặt, không ai nhận ra ai, đa phần đều cỡ tuổi bọn nó. Nó thấy có người từ trong đó đi ra, dáng đi siêu vẹo, chắc là đau lắm.
Rồi cũng đến lượt nó được người ta gọi vào. Thằng Quân vỗ vỗ vào tay nó trấn an:
– Không sao, có tao ở ngoài này.
Con Yến đi vào trong, căn phòng nhỏ tối, mùi tanh xộc lên khiến nó buồn nôn. Dao kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-thu-vi/419906/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.