Hôm nay Quân lại qua thăm hai đứa nhỏ rồi, chúng tôi đang ngồi trong nhà thì Quân đi vào:
— Chào mẹ con mới qua ạ.
Thấy Quân, mẹ tôi cười niềm nở lắm:
— Mới qua hả con, cơm nước gì chưa?
— Con mới ăn xong mẹ ạ.
— Ừ, vào đây con.
— Vâng.
Khi vừa nhìn thấy Quân, con Bơ đang chơi đồ hàng cũng vứt đó, chạy lại ôm lấy bố:
— A, bố sang…
Quân ôm cứng lấy nó rồi ẵm lên, thằng Mít thấy chị hai như thế, nên cũng chạy lại ôm lấy chân của Quân. Đứa nào Quân cũng ôm vào lòng, hôn hít các kiểu. Khi thấy Quân ở đó, tôi về phòng mình, vì cơ bản tôi không muốn nói chuyện với Quân. Không phải vì ngại mà vì cảm giác nhạt nhẽo vẫn còn.
Quân ở đó một lúc rồi lên phòng tôi, nhưng không vào được vì tôi đã khoá cửa ngoài. Quân gõ cửa, gọi tôi:
— Yến, mở cửa ra, chúng ta nói chuyện một chút đi.
— Tao với mày có gì mà nói.
— Tao biết tao sai rồi, tao xin lỗi mày. Mẹ con mày về nhà được không, không có mẹ con mày ở nhà tao thấy trống trải quá.
— Kệ mày, tao không muốn, tao thấy tao thế này vẫn rất ổn. Hay tao với mày li hôn luôn đi.
— Mày điên à? Mày không thương con sao?
— Con tao tất nhiên tao phải thương rồi.
— Tao biết mày còn giận tao nên mày nói thế. Thôi mày ở đây thời gian cho thoải mái tinh thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-thu-vi/2296735/chuong-24.html