Chương trước
Chương sau


Con Bơ không mấy mà 5 tuổi rồi, thằng Mít lại chuẩn bị sinh nhật 2 tuổi. Hôm nay là một ngày đặc biệt nên tôi mang thằng Mít sang nhà ngoại gởi từ sớm. Mãi lo ngắm nghía mình trong gương thì con Bơ lên tiếng than vãn:

— Mẹ à, mẹ ngồi đấy lâu lắm rồi đấy. Đánh son thôi mà tốn đi bao nhiêu thời gian.

— Ơ, con bé này, không thích mẹ đẹp à hay sao càm ràm mãi thế?

— Mẹ đẹp sẵn rồi, cần gì đẹp nữa.

Gớm, nghe câu nịnh của con bé mà tôi mát hết cả ruột gan. Đúng là “ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng”. Vì câu nói ấy nên tôi quyết định đánh thỏi màu đỏ cam, màu son mà tôi đã lau đi đánh lại những bốn lần. Đặt thỏi son xuống bàn tôi lại lôi chai nước hoa phiên bản mini ra xịt tí. Cuối cùng đứng lên và nói với con Bơ:

— Mẹ xong rồi, chúng ta đi đón bố Quân nào.

Con Bơ cũng ngồi dậy khỏi nệm, lăn xăn đi trước, nhưng cũng không quên càm ràm, không khác gì bà cụ non:

— Khiếp, mãi mới chịu đứng lên.

— Nói nhiều quá thể, mau đi thôi.

— Con biết rồi, con đang đi đây. Mãi chờ mẹ thôi đấy, ở đấy mà hối con.

Chúng tôi bắt xe taxi đến sân bay, vừa đến khu vực đón thì thấy Quân đã ở sẵn đấy. Tay cầm bó hoa to bự thêm cả con gấu cũng to bự cỡ con Bơ. Thấy bố con Bơ mừng lắm chạy lại ôm, Quân cũng dang tay đi lại. Tay đưa cho nó con gấu bông rồi lách sang nó lại ôm lấy tôi. Con Bơ tức anh ách nhưng được bố hối lộ cho con gấu bông nên chỉ biết nói khía:

— Đấy, mấy người yêu nhau là cứ ôm nhau thôi.

Quân nhìn nó lại tiếp tục khịa:

— Vợ bố mới là chân ái, còn mày chỉ là quà khuyến mãi thôi con ạ.

Con Bơ không thèm nhìn bố nữa, mãi ngắm và thơm em gấu xịn sò thôi. Sau đó Quân địu con Bơ lên cổ ngồi rồi cùng ra xe, còn lại hành lý thì tôi phải kéo. Nói gì thì nói chứ con Bơ là công chúa của Quân mà, nên kiểu gì cũng yêu thương nàng ấy nhất.

Khi về đến nhà, bố mẹ Quân đã đứng ngay cửa đón con. Mẹ Quân ôm lấy con, miệng nở nụ cười nhưng nước mắt hạnh phúc lại rơi ra:

— Cái thằng này, gần ba năm mới chịu về nhà.

— Làm gì mà khóc, con đi làm chứ có đi luôn đâu. Nín đi, khóc mau già lắm đấy.

— Bố anh, chỉ được cái nịnh là giỏi.

Bọn họ hỏi han vài câu rồi cả nhà cùng đón taxi sang nhà mẹ tôi. Hôm nay cả nhà nội ngoại chúng tôi cùng đi ăn nhà hàng, mừng Quân tu nghiệp ở Nhật về.

Tối hôm đó, sau khi cho con Bơ ngủ xong, Quân mò qua phòng tôi. Phòng chị hai của Quân giờ thành phòng của hắn và con Bơ, còn tôi thì ngủ với thằng Mít.

Quân hé cửa nhẹ rồi lăn vào chỗ tôi đang nằm, tay kia ôm tôi, tay còn lại thì luồn sau lớp áo trước ngực của tôi. Hôn tôi một cái rồi thủ thỉ:

— Nhớ mày thế.

— Nhớ tao hay nhớ cái khác?

— Cái đéo gì cũng nhớ.

Tôi cũng đưa tay ôm lấy Quân, sau gần ba năm chúng tôi mới được ôm nhau ngủ thế này. Cái cảm giác hạnh phúc, vui mừng đang xen trong lồng ngực. Quân mò tay vào túi quần lấy ra một nắm gì đấy, rồi đưa vào tay tôi:

— Tặng mày này.

Tôi hé hờ tay ra xem, những thứ ánh bạc rất đẹp:

— Dây chuyền, lắc, bông tai ? Mày mua ở chợ Nhật hay sao mà làm một nắm thế này?

— Mày điên à? Hàng xịn sò đấy, gần sáu chục triệu chứ ít đâu.

Tôi bật dậy nhanh như cái lò xo, đưa những thứ đắt tiền lên xem cho rõ:

— Mày xạo hả Quân, hàng đắt tiền sao không có hộp gì hết vậy?

— Tao sợ bỏ trong hành lý, qua sân bay bị lục mất, nên tao vất hộp bỏ trong túi cho gọn.

Tôi nhìn Quân với ánh mắt đầy nghi ngờ, Quân phân bua:

— Tao nói thật, không tin mai mày mang ra tiệm kim hoàng hỏi giá đi. Đưa tao mang lên cho.

Quân ngồi dậy, mang những thứ trang sức ấy lên cho tôi, nó gật đầu tấm tắc khen:

— Người đẹp vì lụa.

— Tao tán chết bây giờ.

Tự nhiên Quân chựng lại nhìn tôi, ánh sáng đèn ngủ vàng nhẹ khiến không gian ấm áp hẳn. Tôi biết Quân về nên đầu tư hẳn váy ngủ gợi cảm, tôi thấy nó cứ nhìn nên hỏi dò:

— Nhìn gì? Tao đẹp lắm à?

— Ừ, đẹp. Dạo này thấy mày đẹp hẳn ra ấy.

Tôi bĩu môi:

— Còn phải nói, hai đứa con rồi sao mà xuề xoà được. Phải giữ nhan sắc lỡ mày theo con nào, tao cũng theo được thằng nào chứ.

Dứt lời Quân đè tôi xuống giường, nhìn tôi chăm chăm rồi buông lời:

— Tao điên mới bỏ mày.

Tự nhiên trái tim tôi nó đập hồi hộp, cứ như đôi trẻ mới yêu nhau. Quân của tôi nay cũng khác lắm, tóc đinh kiểu vuốt vuốt, thêm mùi nước hoa nam quyến rũ. Cơ thể thì săn chắc, như là siêng tập thể dục lắm mới được vậy, yết hầu khẽ lay động. Những thứ ấy làm tôi chết mê, không cần nói thêm gì nữa, Quân nhẹ nhàng đặt lên môi tôi, nụ hôn nay cũng điêu luyện hẳn. Tôi đưa hai tay vòng qua sau cổ nó, ghì nó lại tôi thêm chút nữa. Bàn tay hư hỏng của nó nhẹ nhàng luồn vào sau lớp áo trước ngực tôi, xoa nhẹ, không những thế còn vân vê nụ hoa mới nhú. Bao nhiêu cảm xúc được khơi gợi của một con đàn bà không chung đụng xác thịt nhiều năm. Bàn tay Quân nhẹ nhàng đẩy hai dây váy của tôi xuống, rồi tuột bỏ đi. Hắn cũng nhanh chóng cởi phăng cái áo thun hắn đang mặc, cả body hắn giờ nhìn khác thật, hẳn sáu múi cơ. Quân nhanh chóng đẩy đưa cái lưỡi nghịch ngợm từ môi, đến tai và xương quai xanh của tôi. Thủ thỉ vào tai tôi:

— Tao mua hẳn 20 chục ba con sói nhá.

— Mày giết ngừoi hả Quân?

— Cứ từ từ tận hưởng, ngày tháng còn dài.

Sau câu bông đùa ấy, tôi khẽ rướn nhẹ ngừoi lên vì bàn tay hư hỏng của nó đang nghịch ngợm nơi cái quần lót ren của tôi. Tôi cảm nhận được hơi thở của Quân có phần gấp gáp hơn, hắn vùi đầu vào ngực tôi khẽ ngậm lấy đầu nhủ hoa mà nhằn. Bàn tay thì vuốt ve khắp cơ thể, nó khiến tôi rùng mình nhưng cảm thấy cực kỳ thích thú. Đôi môi ấm áp ấy lướt nhẹ từ ngực xuống dần, xuống dần, sau đó hôn nhẹ lên chỗ nhô cao của quần lót ren. Cái miệng khẽ mở ra ngậm lấy quần lót và kéo tụt xuống tới gót chân. Tôi biết lúc này cả tôi và Quân cũng không còn kiềm chế được nữa, bởi tôi thấy thái độ gấp gáp của hắn và sủng vật của hắn đang dương lên. Quân nhẹ nhàng tách chân tôi ra và từ từ đẩy sủng vật vào trong một cách từ từ, ra vào nhẹ nhàng. Khi sủng vật vào bên trong, tôi chỉ biết ôm cứng lấy cổ hắn, hơi thở gấp gáp, miệng khẽ rên nhẹ. Nhưng tôi cũng không quên nhắc Quân:

— Tao… tao không muốn đẻ nữa, mang vào…

Quân lúc này đang bắt đầu hăng say lắm, mồ hôi cũng lấm tấm tứa ra khắp cơ thể:

— Mai uống thuốc đi, giờ mà mang vào lại không thích…

Ừ, đúng là không thích thật, tôi cũng thích cảm giác chân thật này hơn. Nên mặc kệ, lúc này chỉ để cho hai cơ thể hoà quyện với nhau đều đặn mà thôi.

Sau khi hoan ái xong, Quân lại ôm tôi vào người, mặc dù cả hai đều mồ hôi nhể nhại. Tôi thề là tôi mệt muốn chết luôn vậy đó, nhưng được cái rất thoả mãn. Tôi khẽ véo vào đầu ti của Quân trêu chọc:

— Mày qua đó làm gì mà level cao lên thế.

— Nước Nhật mà mày còn hỏi.

Tôi khẽ nhíu mày, thẳng tay đập một cái thiệt mạnh lên ngực hắn.

Chát…

m thanh vang lên khá lớn khiến thằng Mít nằm trong góc khẽ cụ cựa. Quân phải đưa tay sang thổ nhẹ vào mông nó, tôi giận giỗi lăn quay. Quân xoay người tôi lại:

— Tao đùa tí, sao đã nhanh giận thế?

— Mày sang đó thì ai biết gì mày.

— Không tin tao à? Tao đùa thôi, chẳng qua lúc rãnh lên học mấy kỹ thuật làm cho vợ yêu sung sướng ấy mà.

Quân hôn liền lên má tôi mấy phát, cơn giận bất chợt của tôi cũng tan biến. Tôi khẽ chửi hắn:

— Thằng chó…

Quân lại nằm xuống bên cạnh, đưa tay ôm lấy tôi, còn chưa vội rời đi. Thủ thỉ:

— Yến này, mày đừng buôn bán nữa nhé. Lương tao đủ nuôi cả nhà, mày buôn bán thế tao thấy mày vất vả quá.

— Gớm, từ bao giờ biết thương vợ thế.

— Biết lâu rồi, mấy năm qua không có tao ở nhà, mình mày vừa chăm con vừa lo cho bố mẹ tao nữa. Không những thế lúc mày sinh thằng Mít, phải tự chăm nó không có tao bên cạnh. Mày vất vả rồi, nên tao muốn bù đắp cho mày.

Nghe Quân nói thế mà tôi sướng hết cả ngừoi, nhìn hắn cười rồi hỏi:

— Thế lương mày nay bao nhiêu mà đòi nuôi cả tao?

— Bốn chục củ, đủ chưa? Với tao cho mày tài khoản 20 củ đấy, thích làm gì làm.

— Ồi, sướng thế? Mà sao lương bên kia cao thế hả Quân? Tao thấy mỗi tháng mày đều gởi tiền về mà?

— Ừ, lương bên ấy cao. Chỗ ở thì công ty lo, ăn uống công ty lo. Nhiều lúc tao không ăn ngoài, ăn mì gói tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy. Với lại mày thích nhất là tiền còn gì, nên tao tiết kiệm mang về cho mày.

— Bạn Quân nay lớn ghê cơ, mày cho thì tao xin, chứ nghĩ thì tao không nghĩ được. Mình có hai đứa con, rồi bố mẹ già hai bên phải lo nữa. Với tao còn trẻ chứ đui, què, mẻ, xức gì mà mày phải lo. Ở Hà Nội này cái gì cũng đắc đỏ, kiếm thêm được đồng hay được đồng.

— Ừ, thì tuỳ mày. Muốn gì cũng được, vợ là nón bảo hiểm mà. Cứ đội lên đầu là kiểu gì cũng được bình an.

Câu nói ấy của Quân khiến tôi buồn cười, nhưng không dám cười lớn. Sợ thằng Mít thức giấc chỉ dám che miệng cười khẽ thôi. Quân hôn tôi thêm mấy cái rồi trông thằng Mít cho tôi đi vệ sinh, sau đó hắn pha sữa cho thằng Mít xong mới về phòng ngủ với con Bơ.

[…]

Vì mới về nước nên Quân cũng chưa vội đi làm, hắn nghĩ hẳn 10 ngày đưa tôi đi ăn đi chơi. Con Bơ thì sáng hắn cho ăn rồi cho đi trẻ, chỉ đợi tôi và thằng Mít dậy rồi đưa mẹ con tôi đi ăn.

Bố mẹ chồng tôi cũng khá là dễ tính lại tâm lý nữa, nên bọn tôi đi đâu cứ vất thằng nhỏ cho ông bà trông. Nhưng mới đi chơi được có ba hôm thì trời lại đổ mưa to, mưa nước dâng lên ngập lối, tôi ngồi ngay cửa sổ chỉ biết nhìn ra. Quân vừa chơi với con vừa quan tâm tâm trạng dở hơi của tôi:

— Sao mà thở dài?

— Mưa chán quá mày ạ.. Tao muốn được đi chơi ghê… dễ gì có mày ở nhà, trời không chiều lòng người gì cả… haizzz…

— Thích đi không?

— Đang mưa?

— Thích hay không thôi?

— Thích.

— Thì đi. Lấy áo khoác đi, lấy luôn cho tao.

Dứt lời Quân ẵm thằng Mít lên rồi mang xuống phòng bố mẹ Quân. Trao thằng Mít cho mẹ, Quân nhờ vả:

— Con gởi thằng Mít tí nha mẹ, con ra ngoài có tí việc.

— Ừ, đưa đây cho mẹ nào.

Thằng Quân đi trướt, tôi cất bước theo sau. Hắn đèo tôi trên xe máy, chạy vòng vòng ngoài mưa, nước dâng lên cao lắm, tôi đưa chân ra để chạm được vào nước. Cảm giác thích thú khó tả, tôi nói với Quân:

— Thích cực mày ạ.

— Đấy, điên phải có hai đưa cùng điên. Mày xem tao này…

Nói rồi Quân đưa hai chân sang một chút để cho chân chạm nước, chẽ thành ngọn sóng nước bắn lên hai bên. Kết quả của cuộc đi chơi điên khùng ấy là hai đứa tôi cùng bị cảm mất mấy ngày.

[…]

Sau khi có vốn, tôi quyết định ôm thêm một số lượng lớn, vì hàng này không hết hạn, cũng không hết model nên tôi ôm lớn chút. Càng lớn thì giá lời cho từng sản phẩm sẽ nhiều hơn, nhưng đến nơi chủ hàng lại lật lọng, tôi ôm cục tức đi về.

Đã bực mình trong người lại thấy Quân đang nằm chơi điện tử, tôi quát:

— Nằm cái đéo gì mà sung sướng thế?

Quân bị mắng oan nên đơ ra nhìn tôi:

— Ơ hay, mày bị điên ở đâu mang về đổ vào người tao.

— Tao đi nắng nôi ngoài đường, về thấy mày nằm ưỡn ra như con lươn tao ghét.

— Con điên, nằm ưỡn ra mà cơm chín à, nằm ưỡn ra mà nhà sạch à, áo quần tự treo lên móc à…

Thấy có vẻ thất thế nên tôi dịu giọng xuống một chút:

— Thế cho con ăn chưa?

— Ông bà nội bế đi chơi rồi.

— Ờ..

Tôi ngã người ra ghế sopha cho gió quạt phả vào người cho mát. Quân nó đi xuống rót cho tôi ly nước mát, không quên mang theo dĩa trái cây gọt sẵn, ướp lạnh:

— Này, hốc đi cho hạ hoả.

Thấy có sẵn dại gì mà tôi không ăn, thấy cơn điên của tôi đã dịu hẳn Quân mới hỏi:

— Ai chọc mày đấy?

— Thì bà Tân chứ ai. Báo giá sỉ thế kia rồi, xuống sưởng tao xem hàng vải không đẹp, tao cự bã, bã chửi tao, tao ôm cục tức đi về.

— Mẹ cái bà đấy, dẹp bà ấy đi, tìm mối khác. Thiếu bà gì ra.

— Tao cũng định thế.

— Thôi mày đừng giận nữa, nổi mụn xấu. Ăn trái cây cho đẹp da.

— Có lý. Quân ơi tao mỏi vai.

— Đây, đây cái máy mátxa của mày đây.

Quân đi qua chỗ tôi, bóp vai cho tôi. Tôi khẽ cười hạnh phúc, cuộc đời vớ phải thằng chồng như này xem ra là con được an ủi.

[…]

Có Quân ở nhà tôi cực kỳ là sung sướng luôn ấy. Sáng ra tự cho con đi ăn đi chọc, xong chở vợ con đi ăn sáng, cà phê. Sau đó rẽ ngang chợ mua đồ ăn, về Quân nấu nướng, dọn dẹp còn tôi lên ẵm con ngủ. Quân nấu ăn rồi thì tôi rửa chén, nói chung là nhàn, nên nhìn Quân tôi cứ yêu yêu thế nào.

Như hôm nay, hai đứa con đi học cả, Quân đang lau nhà, còn tôi thì ngồi xem bộ phim mình ưa thích. Nhìn body trai trong phim xong nhìn lại body nó, tôi cứ thòm thèm, Quân nhà tôi cao trên mét bảy, đủ tiêu chuẩn soái ca. Hắn thấy tôi nhìn hắn mơ mộng gì đấy, hắn hỏi:

— Mày định làm gì tao mà nhìn ghê thế?

Tôi nhìn Quân nở nụ cười khó hiểu, sau đó đưa cái lưỡi liếm quanh môi một đường, rồi nói với hắn:

— Mày ngon thế?

Hắn biết điều, thả cây lau nhà ra, đưa hai tay chạy từ yết hầu đến các cơ trên ngực hắn khiêu khích tôi:

— Lếu lều không yến…

— Chắc tao sợ mày.

— Lên phòng.

Quân đi trước, tôi cũng tắt tivi chạy theo lên. Khi vào đến phòng, Quân đã nằm sẵn lên giường, một tay chống lên làm ra vẻ khiêu gợi:

— Tới đây ăn anh đi nào… baby…

Tôi cũng không ngại cởi phăng bộ đồ đùi trên người vất đi mà lại tấn công hắn. Nói chung xong trận là hai đứa lại cùng nhau lăn ra thở, đúng là tuổi trẻ, sức dài mà còn dai.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.