Lúc còn đang ngờ nghệch không biết tin nhắn bị thu hồi là ý gì, thì màn hình hiện lên dãy số quen thuộc gọi đến. Là số của Trần Minh!
Bên đầu giây im lặng không lên tiếng, nỗi bất an khiến tôi cau mày cả người bật dậy.
-Alo! Trần Minh… anh đã về chưa?
Bên đầu giây im lặng. Tôi dường như nghe được tiếng nước chảy ở đâu đó.
-Ai vậy? Có phải là anh không?
-Cô nhận ra giọng của tôi chứ?
Tiếng người phụ nữ vọng đến. Lòng tôi chợt căng thẳng, hô hấp nóng dần.
-Là cô! Hôm đó đi cùng với anh ấy ở công ty…
Tiếng cô ta cười khinh.
-Xem ra vẫn còn nhớ!
Tôi tức giận, mắt đăm đăm nhìn vào màn hình điện thoại càng cả kinh.
-Anh Minh ở đâu? Tại sao cô lại dùng điện thoại của anh ấy!!!
-Cô không cần biết!!!
Cô ta rõ ràng chính là muốn chọc tôi tức điên lên, điện thoại trong tay bị tôi siết chặt đến mức muốn vỡ nát.
-Tôi hỏi là chồng tôi ở đâu!!!
Cô ta ở bên đầu giây càng cợt nhã.
-Tất nhiên là ở cùng với tôi rồi…
-Cô… Con đĩ, mầy đúng là con đĩ mà!!!
Tôi mất bình tĩnh văng tục. Cô ta cũng tức giận giọng réo lên.
-Con đĩ cũng được. Nhưng anh Minh thà chọn ở cùng một con đĩ như tôi, cũng không muốn về nhà với cô!!!
-Mầy! khốn nạn…
tít! tít!! tít!!
Tôi định mắng chửi thêm vài câu thì bên đầu giây đã ngắt máy. Tôi như phát điên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo/2537366/chuong-12.html