Đêm đó, Trần Minh buồn bực trong lòng mà uống rất say. Trong cơn say anh không biết từ lúc nào đã tìm đến chung cư của tôi, tôi nghe thấy tiếng chuông liền mở cửa, thấy anh tôi liền kinh ngạc.
-Anh còn đến đây làm gì?
Mùi rượu nồng nạc từ người anh sộc lên mũi tôi.
Anh loạn choạng đi vào bên trong nhà.
-Thằng đó có ở đây không? Em đang ở cùng hắn… Có đúng không?
Tôi đẩy anh.
-Anh uống say rồi đến đây kiếm chuyện à? Anh về đi!!
Anh hất tay tôi, liền xong vào phòng ngủ.
-Em giấu thằng đó trong phòng chứ gì? Mẹ nó…
Tôi chạy vào trong phòng, kéo anh lại, quát lớn.
-Trần Minh! Anh càng lúc càng quá đáng, bộ dạng của anh bây giờ thật khiến người khác phát chán…
Vì say rượu mà hai mắt anh đỏ ngầu. Nghe tôi nói thế anh càng tức giận, hung hăng kéo lấy tay tôi ghì chặt.
-Em chán anh… Nên mới đòi li hôn sao? Em thích thằng đó rồi chứ gì?
-Tôi không có!!!!
Trần Minh đè tôi xuống giường lớn.
-Anh làm gì vậy? Buông em ra!!!
-Anh là chồng em, cho nên anh muốn làm gì thì làm. Chẳng lẽ ngay cả chuyện vợ chồng cần phải làm em cũng không biết hay sao?
Tôi mím môi. Ánh mắt nhìn anh càng câm phẫn.
-Anh khốn nạn. Anh để tâm đến cảm giác của em một chút có được không?
Trần Minh giống như một người xạ lạ, ánh mắt lạnh lùng đó như muốn xe nát tôi.
-Vậy còn em thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo/2537330/chuong-29.html