Chương trước
Chương sau
Lăng Mặc Hàn không hiểu chuyện gì xảy ra bị hét lên như vậy, không khỏi cũng bốc lên hỏa khí: "Tần San, em hôm nay ăn trúng thuốc nổ sao? Mặc kệ anh nói cái gì, em đều có thể làm nổ lên, anh đến cùng đã làm gì khiến cho em tức giận như vậy?"

"Anh sợ bị nổ chết thì liền mau chóng rời khỏi nhà của tôi, nơi này không chào đón anh, cũng không phải là nhà của anh." - Tần San không giải thích, một mực đẩy Lăng Mặc Hàn đi.

Lăng Mặc Hàn không thể tin nhìn phản ứng của Tần San, anh không biết phải nói gì để khiến cô nguôi giận, cắn răng nửa ngày không nói nên lời.

Lòng của phụ nữ như mò kim đáy biển, lời nói này thật sự không hề sai chút nào.

"San San, em đang giận chuyện gì? Nói ra với anh có được không?" - Lăng Mặc Hàn vẫn luôn biết Tần San mặc dù miệng rất cứng nhưng cũng dễ mềm lòng.

Tần San hừ lạnh một tiếng, không vui vẻ gì mở miệng: "Anh quản tôi tức giận chuyện gì? Không chịu nhận liền cút nhanh đi, tôi không có hầu hạ được anh."

Cút?

Lăng Mặc Hàn mười phần nhẫn nại tính tình nói chuyện với cô, nhưng vẫn bị lời này chọc giận.

"Em...em hôm nay không thích hợp nói chuyện, được, anh đi." - Lăng Mặc Hàn dừng lại một hồi, nói tiếp: "Hai

ngay nuta anh se lai den tham em va con."

Nói xong liền cầm áo khoác đi ra ngoài.

Ba mẹ Tần lúc đầu không muốn xen vào chuyện của con cái, nhưng nhìn cục diện biến thành thế này, cũng không ngồi yên được mà đi tới khuyên giải Tần San.

"San San, trước đó không phải hai đứa còn rất tốt sao, hiện tại sao lại náo loạn như vậy, có chuyện gì thì bình tĩnh nói chuyện, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa hợp." - Mẹ Tần khuyên giải.



Tần San một mực lạnh mặt: "Không có gì để nói với anh ta, ba mẹ, sau này đừng cho con người đó vào cửa nhà chúng ta."

Tần San nói xong liền quay đầu đi vào phòng của Xu Xu, ngăn ba mẹ cô muốn khuyên giải ngoài cửa.

Ba mẹ Tần đi xuống lầu nhìn thấy Lăng Mặc Hàn, anh cảm thấy mặt mũi liền mất hết, miễn cưỡng lấy lại tinh thần trấn định nói: "Ba mẹ, con đi trước, chờ San San hết giận, con sẽ quay lại thăm mọi người."

Ba mẹ Tần vội vàng trấn an Lăng Mặc Hàn, vừa dặn dò anh không nên để trong lòng, vừa tiễn anh rời đi.

Tần San đi vào phòng, ôm con gái khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, Xu Xu vẫn còn khóc, Tần San cảm thấy trái tim nát tan, không khỏi tự trách: "Bảo bối, là mẹ không đúng, mẹ không nên hung dữ với con, đừng khóc."

Vì được me ôm an ủi, Xu Xu cảm thấy càng thêm ủy khuất, khóc càng lớn tiếng hơn.

Con gái còn quá nhỏ, cô không thể giải thích cho Xu Xu nghe nguyên nhân cô tức giận, chỉ có thể ôm chặt con gái mình hơn: "Xu Xu ngoan, sau này mẹ sẽ không nổi giân với con nữa, nhưng con cũng hứa sẽ nghe theo lời mẹ, biết không?"

Hốc mắt Xu Xu ửng hồng, trong lòng vẫn là ủy khuất, nhưng vẫn gật đầu: "Vâng."

Tần San ôm con gái lên giường, đắp kín chăn, thỏ thẻ bên tai an ủi rất lâu, hứa hẹn khi được nghỉ học sẽ đưa con bé đi chơi, Xu Xu mới ngưng khóc thút thít.

Ăn cơm tối xong, vì để Xu Xu không còn nghĩ đến chuyện không vui, Tần San dành cả buổi tối để chơi với con, đến tận 9h.

Sau khi kể chuyện cho Xu Xu liền mấy câu chuyện thì con bé mới chịu đi ngủ, Tần San thở dài một hơi nhẹ nhõm, lúc này mới lấy điện thoại di động ra xem tin tức.

Cô bình thường cũng không thích tin tức giải trí, nhưng hôm nay lại thấy tên Bạch Giai Ninh nối lên trên, ma xui quỷ khiến lại bấm vào.

Tần San vô ý đưa mắt nhìn vào tin tức bên trong, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Xế chiều nay, một tin tức lớn bị vạch trần, chuyện tình của Bạch Giai Ninh bị chen chân, tiểu tam chính là thiên kim của một công ty lớn.



Những năm nay, độ nổi tiếng và sự xuất hiện của Bạch Giai Ninh đã giảm đi nhanh chóng. Ngay khi tin tức này được tung ra, những Fan hâm mộ không bao giờ nói gì đã bắt đầu đứng ra bảo vệ Bạch Giai Ninh, số lượng fan hâm mộ của cô ta trong nháy mắt tăng lên liên tục gấp mấy lần.

Fan hâm mộ chính nghĩa bắt đầu công cuộc truy tìm tiểu tam, thông qua rộng rãi anh hùng bàn phím, rất nhanh tìm ra cái tên Tần San này chính là "Tiểu tam", ngay sau đó có người đã bắt đầu đào bới thông tin của Tần San.

Tần San đọc qua các bình luận, một nhóm được cho là Fan cứng của Bạch Giai Ninh đã dùng bàn phím chính nghĩa thảo phạt tiểu tam, ngôn ngữ muốn bao nhiêu khó nghe liền có bấy nhiêu khó nghe.

Tần San đọc những bình luận này mà không khỏi bật cười, rõ ràng là Bạch Giai Ninh không biết xấu hổ cướp chồng của cô, bây giờ lại biến thành Bạch Giai Ninh là nạn nhân vô tội, còn cô bị đổ thành bị người chửi đánh tiểu tam.

Những cái tin tức kia khiến Tần San mất ngủ cả đêm, sáu giờ cô liền rời giường, giống như bản thân không có việc gì liền cùng mẹ Tần làm đồ ăn sáng.

Cả nhà đang ăn sáng thì điện thoại của ba Tần vang lên.

Là bộ phận bảo an của Tần thị gọi đến, nói trước công ty có một đám người xưng là Fan hâm mộ của Bạch Giai Ninh đang chặn ở phía trước, còn giơ băng rôn, hò hét phải vì thần tượng lấy lại công lý, đến đánh tiểu tam.

Ba Tần có chút không hiểu chuyện gì xảy ra, đem tình hình nói lại với Tần San.

Tần San biến sắc, không nghĩ tới chuyện này sẽ trở nên lớn như vậy, đem đũa đặt xuống bàn, không còn chút cảm giác muốn ăn.

Sự tình náo loạn đến như vậy e là mọi người ở Tần thị đều biết.

"Hôm nay con cứ ở nhà nghỉ ngơi, ba sẽ bảo bên công ty báo cảnh sát." - Ba Tần quyết đoán nói, mặc áo vest vào liền muốn đến công ty giải quyết: "Ở công ty muốn náo loạn kiểu gì, ba đi xem thế nào."

"Ba, ba cẩn thận, hôm nay đừng vào từ cửa chính, lỡ như họ nhận ra ba, làm bị thương ba." - Tần San cảnh giác đến tim muốn dâng cao, sự điên cuồng của Fan hâm mộ cô chưa từng chứng kiến nhưng cũng có nghe qua.

Ba Tần gật đầu, căn dặn mẹ Tần mấy câu rồi vội vàng đi ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.