Lăng Mặc Hàn không hiểu chuyện gì xảy ra bị hét lên như vậy, không khỏi cũng bốc lên hỏa khí: "Tần San, em hôm nay ăn trúng thuốc nổ sao? Mặc kệ anh nói cái gì, em đều có thể làm nổ lên, anh đến cùng đã làm gì khiến cho em tức giận như vậy?"
"Anh sợ bị nổ chết thì liền mau chóng rời khỏi nhà của tôi, nơi này không chào đón anh, cũng không phải là nhà của anh." - Tần San không giải thích, một mực đẩy Lăng Mặc Hàn đi.
Lăng Mặc Hàn không thể tin nhìn phản ứng của Tần San, anh không biết phải nói gì để khiến cô nguôi giận, cắn răng nửa ngày không nói nên lời.
Lòng của phụ nữ như mò kim đáy biển, lời nói này thật sự không hề sai chút nào.
"San San, em đang giận chuyện gì? Nói ra với anh có được không?" - Lăng Mặc Hàn vẫn luôn biết Tần San mặc dù miệng rất cứng nhưng cũng dễ mềm lòng.
Tần San hừ lạnh một tiếng, không vui vẻ gì mở miệng: "Anh quản tôi tức giận chuyện gì? Không chịu nhận liền cút nhanh đi, tôi không có hầu hạ được anh."
Cút?
Lăng Mặc Hàn mười phần nhẫn nại tính tình nói chuyện với cô, nhưng vẫn bị lời này chọc giận.
"Em...em hôm nay không thích hợp nói chuyện, được, anh đi." - Lăng Mặc Hàn dừng lại một hồi, nói tiếp: "Hai
ngay nuta anh se lai den tham em va con."
Nói xong liền cầm áo khoác đi ra ngoài.
Ba mẹ Tần lúc đầu không muốn xen vào chuyện của con cái, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-vo-san-san-anh-hoi-han-roi/3652101/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.