"Nghe như ngài Leon đây có bằng chứng chắc chắn thân chủ tôi là người đốt dinh thự Kana vậy nhỉ?"
"Không phải chúng ta đã có nhân chứng sống đang còn đứng ngay đây sao?"
"Ồ nhân chứng sống, có hai người, một người theo ý ngài, một người theo bên tôi. Đối với loại kết quả 50-50 như vậy, không biết ngài có cao kiến gì khác chưa?"
Không gian ngưng lại ở một khoảng ngắn, hai người đàn ông khí chất ngút trời đối diện nhau, không ai chịu nhượng ai nửa phần.
Tiếng cười của Trình Vương bật lên hào sảng, Leon ở phía đối diện đáp trả bằng cái nhíu mày, nghe câu nói tiếp theo vô cùng ngang tàn.
"Nếu ngài Leon đã không có cao kiến, vậy tôi đành mời thêm một nhân chứng nữa bên tôi."
Được dẫn vào là một người phụ nữ, mặc trang phục kín đáo, dung mạo bị che khuất bởi chiếc khăn màu xanh lục, chỉ để lộ đôi mắt màu vàng nhạt ánh lên vẻ u buồn.
"Nói về nhân chứng sống của vụ án dinh thự Kana, tôi còn một người nữa. Là cô ấy, Kawy Shetler, cháu gái của hai ông bà quản gia năm xưa đã giúp đỡ cho công chúa Heni."
Kawy sau khi cẩn trọng cúi chào một lượt, mới hướng mắt về phía Triệu Minh, gương mặt trưởng thành của anh không khác trong tưởng tượng của cô là bao, chỉ có điều, dải lụa che ngang mắt kia thật khiến người ta không khỏi thương tâm.
"Enda, em còn nhớ chị không?"
La Thư Anh vài phần nghi hoặc, đánh giá cô gái Kawy từ trên xuống dưới. Trong quá khứ của Triệu Minh thế mà còn quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245532/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.