(Xin lỗi nhưng đến giờ phút này tôi phải nói với các anh em đang theo dõi truyện tôi một bí mật động trời là bản thân tôi còn yêu anh Dự vcl ạ:) nói gì đến mấy thím. Sao tôi lại để anh tôi chết được. Yên tâm là Dự của chúng ta sống lâu trăm tuổi nhé. Và tôi cũng rất xin lỗi lần hai nếu mấy chương gần đây khiến ai đó phải rơi nước mắt, đối với một tác giả thì khi tác phẩm của mình chạm đến được rung cảm của độc giả lại là điều gì đó thật sự thành tựu, tôi cũng không ngoại lệ. Vì vậy cảm ơn các độc giả thân yêu, đã đọc và đã khóc. Kết truyện không se đâu, thế nên cứ bình tĩnh, tự tin lót dép hóng nốt 20-30 chương cuối truyện thôi nào.
À, bạn nào mà kiên trì hóng được đến tận giờ chắc cũng mòn dăm ba đôi tổ ong rồi. Thôi lần sau có đọc truyện tui thì ráng ngồi bê tông cốt thép gì đó, cho ăn chắc. haha)
***
"Tiểu Anh, nhịp tim của anh ấy..."
Thi Nhĩ bất ngờ lên tiếng, thanh điệu vì không kiểm soát được mà hơi lớn, âm vang phá vỡ bầu không khí nặng nề trong phòng bệnh.
Tất cả mọi người đổ dồn sự chú ý về màn hình biểu hiện tình trạng cụ thể của Triệu Minh. Huyết áp và nhịp tim đang tăng đều, dần dần chuyển biến về trạng thái ổn định. Đường sóng não cũng đã được hiển thị rõ ràng.
Nước mắt làm mờ hết tầm nhìn của La Thư Anh, trong lúc cô muốn đưa tay lau sạch thì cũng đồng thời cảm nhận được bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245515/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.