"Dự, em về với anh đây."
Máy báo điện đồ hiện một đường nhấp nháy không ổn định, nhịp tim và chỉ số huyết áp của Triệu Minh đang liên tục giảm xuống.
La Thư Anh nhìn bác sĩ, ông chậm rãi lắc đầu. Họ xem chừng chỉ chờ từng giây cuối cùng của Triệu Minh.
"Minh, con dâu về với con rồi."
Giọng nói của Triệu phu nhân nghẹn ngào, đôi mắt bà đỏ hoe nhìn La Thư Anh, nước mắt chảy ướt mặt.
Giống như trong giấc mơ của cô, Triệu Minh nằm yên lặng trên giường bệnh, tấm mền trắng đắp tới ngang ngực. Những sợi tóc rối rủ xuống, che đi vầng trán cao trí tuệ. Gương mặt đã gầy đi nhiều, thần sắc nhợt nhạt. Hai tay buông lỏng dọc theo cơ thể, La Thư Anh tiến lại nắm lấy tay anh.
Nhìn thấy anh, nắm tay anh, La Thư Anh đột nhiên thấy chính mình không còn kích động, chỉ là trái tim vẫn vậy, đau đớn liên hồi.
"Dự này, hơn một năm rồi nhỉ. Em mới gặp lại anh."
Xung quanh ai cũng im lặng, bác sĩ và hộ lý đã chậm rãi rời khỏi phòng. Vũ Lam Ân cắn chặt môi đến bật máu, cố gắng ngăn tiếng nức nở.
"Năm nay em 25 tuổi rồi. Anh còn nhớ chứ, hồi nhỏ em nghịch ngợm, có một lần trong hôn lễ của một người chị họ, nhất định đòi thay chỗ chị làm cô dâu xinh đẹp. Bướng bỉnh khóc một trận lớn, lúc đó cả nhà ai cũng nhìn em không hài lòng. Chỉ có anh bế em lên dỗ dành, nói với em rằng đợi năm em 25 tuổi, em có thể trở thành cô dâu xinh đẹp nhất."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245514/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.