"Sao không gọi tôi dậy?"
"Chỉ...chỉ vừa mới đến"
Cô gái này không giỏi nói dối, nhưng Triệu Quân cũng lười vạch trần. Cậu tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra ngoài.
"Vào trong thôi."
Thi Nhĩ chưa từng thấy căn nhà nào kỳ diệu như vậy, nhỏ nhắn nhưng tuyệt đẹp, không gian bừng sáng ấm áp, bước chân cô nhẹ tênh, lòng yên tâm đến lạ.
Triệu Quân dẫn Thi Nhĩ vào nhà, trong bếp Triệu phu nhân đang chuẩn bị đồ ăn, ở sofa Triệu lão gia đang xem tin tức buổi sáng.
"Ba, anh hai chị dâu chưa xuống sao?"
"Triệu lão gia, Triệu phu nhân"
Thi Nhĩ cúi đầu chào, Triệu lão gia gật đầu mỉm cười rất ôn hòa, sau đó trả lời Triệu Quân.
"Hai đứa nó vẫn đang ở trên phòng."
"Quân Quân đưa Tiểu Nhĩ về rồi đấy hả, dẫn con bé lên gặp Tiểu Anh đi."
Tiếng "Tiểu Nhĩ" kia nghe vô cùng thoải mái, như một điều hiển nhiên, khiến Thi Nhĩ đột nhiên xúc động trong lòng. Trong một giây phút, cô chợt ước nếu đây có thể thành nhà của mình thì thật tốt.
"Chúng ta lên lầu."
Triệu Quân gõ nhẹ hai tiếng vào cửa phòng, hạ nhỏ giọng một chút nói vào bên trong
"Anh hai, em đưa cô ấy đến rồi."
"Cứ vào đi."
Thi Nhĩ không nhớ rõ là cô đã không gặp được Tiểu Anh từ bao giờ, hiện tại nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé quen thuộc kia, hai mắt đã đỏ hoe.
Bên ngoài trời đã nắng, nhưng rèm cửa trong phòng vẫn chưa kéo lên, vì vậy không gian hơi tối. La Thư Anh ngồi ở trên xe lăn cạnh đuôi giường, Triệu Minh đang giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245476/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.