"Em gái, em lúc nào cũng ngây thơ như vậy nhỉ?"
La Thư Anh không hiểu ý tứ trong lời nói của chị gái, hàng lông mày thanh tú xô lại với nhau.
"Chị Thư Nhu, em không hiểu."
La Thư Nhu lúc này trở nên đáng sợ, sắc mặt u tối lạnh lùng. Tay La Thư Nhu vươn qua vuốt ve gương mặt La Thư Anh.
"Tiểu Anh, em cũng xinh đẹp lắm.Chúng ta đều giống nhau đúng không? Chúng ta cùng chào đời chỉ cách nhau có mấy phút, từ chiếc mũi này, đôi mắt, bờ môi, lông mày, lông mi, đều giống nhau như vậy. Vì sao Tần Ngạo lại không yêu em?"
Giọng nói của La Thư Nhu nghe không ra cảm xúc, La Thư Anh cúi đầu thoáng buồn.
"Thư Nhu, chị là người em vô cùng yêu thương và kính trọng. Thế nên, em muốn thẳng thắn nói với chị rằng em thật sự rất yêu Tần Ngạo. Từ năm 8 tuổi em đã thích anh ấy, cả hai chúng ta đều yêu Tần Ngạo. Nhưng người anh ấy yêu là chị, vì vậy đến quyền cạnh tranh công bằng em cũng không thể có. Và bởi vì là chị, em chắc chắn sẽ chỉ giữ tình cảm này giống như một điều đẹp đẽ trong thanh xuân của mình, chỉ giữ mà thôi. Sau ngày mai, anh ấy sẽ làm chồng chị, một người là chị gái của em, một người là thanh xuân của em, em thực sự cầu chúc hai người nhiều hạnh phúc."
La Thư Nhu nghe xong, bật cười thành tiếng, điếu thuốc bị cô ném xuống sàn ô tô, dùng mũi giày dập tắt.
"Hai chúng ta đều yêu Tần Ngạo? Không, em lầm rồi. Tiểu Anh. Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-tan-khoc/1245466/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.