Trong văn phòng không có một bóng người, thư kí của Nghiên Thế Đàm đặt trước mặt Hàn Vi một cốc nước, cô gái này rất nhẹ nhàng và xinh đẹp, đúng là với nghành thời trang này, ngoại hình vẫn là sáng giá nhất.
"Phiền cô đợi Nghiên tổng một lát, ngài ấy họp chắc cũng sắp xong rồi!"
Hàn Vi cũng đáp lại nụ cười của cô ta:" Không vấn đề!" Nhìn theo bóng lưng bước ra khỏi cửa, đóng lại hết sức khẽ khàng, vẫn giữ ý như mọi khi.
Cô đã đợi ở đây 15 phút, có chút mỏi lưng nên đứng dậy đi lại trong phòng. Căn phòng này luôn đóng kín cửa sổ, chắc vì bật điều hoà suốt nên cơ bản không cần mở nó. Tuy rất rộng nhưng có hơi ngột ngạt, cô kéo cửa sổ ra một chút, cảm nhận một đợt gió mát lùa vào, tinh thần bỗng chốc trở nên nhẹ nhõm.
Nhưng chỉ vừa mới mở mấy giây, giấy tờ trên bàn làm việc đã bay tứ tung. Chết rồi! Chết rồi! Lại gây phiền phức nữa rồi!
Hàn Vi nhanh chóng bước đến bàn, nhặt nhanh mớ giấy tờ đang trải khắp mặt sàn, thu gọn lại, để ngay ngắn lên chỗ cũ. Vô tình tờ đầu tiên có dòng chữ thu hút ánh mắt của cô.
Cùng lúc đó, Nghiên Thế Đàm vừa họp xong cũng bước vào, thấy Hàn Vi ngây ngốc đứng bên bàn làm việc của mình, anh ta đưa tay lên, vờ ho vài cái để phát ra tiếng động.
Cô đặt xấp giấy xuống, đi về phía bàn trà.
"Nghiên tổng! Anh chính là người gửi đơn tố cáo trốn thuế của Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sau-man-kich/2814672/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.