Khi cảnh sát chịu trách nhiệm cùng vài người phụ tá tới, hắn liền hỏi han Heath, bạn bè Heath, Rourke, và Lord Yorkshire hàng giờ về sự việc xảy ra. Cho đến khi Orley tiết lộ Kipling gia nhập quân Tfrench và Nafoleon thì người này mới thôi thẩm vấn và đồng ý không kiện họ ra tòa. Cười nhạo, hắn lặng lẽ tuyên bố “kẻ phản bội đức vua tốt nhất là chết trong chuồng ngựa ở Công viên Hyde hay trong tòa tháp ấy” rồi nhanh chóng rời đi, thân thể của Kipling được phủ vải và được trợ tá đem đi. Heath thở phào nhẹ nhõm, nhún vai xua đi sự căng thẳng nơi hai đầu vai. Anh biết Tử tước Cavendish sẽ không để cho vấn đề hoàn toàn chìm xuống cho đến khi tìm thấy thân thể Kipling và tòa sẽ buộc tội ai đó giết Kipling, nhưng anh vẫn chẳng cảm thấy chút hối hận nào. Anh không chỉ đã trả thù cho vị hôn thê bị tấn công, mà còn cho người bạn bị bắt cóc trong trận chiến. Không nói lời nào, Heath bước về phía xe ngựa, theo sau là bạn bè và Yorkshire. Họ lên xe và lặng lẽ đi về Điền trang Yorkshire. Khi đến nơi, họ xuống xe mà không nhìn nhau. Quản gia mở cửa, và mọi người ngoại trừ Heath bước vào hành lang về phía thư phòng, trong khi Hearh ra vườn, nơi anh rửa máu của Kipling trên kiếm, đôi tay run rẩy. Khi xong việc, anh bỏ kiếm vào bao, ra khỏi vườn và quay vào nhà, tựa lưng vào tường, nhắm mắt hơi run rẩy. Hình ảnh về ánh mắt sợ hãi của Lucien và thân thể vô hồn của Kipling
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat/3260210/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.