Mảng đen tối bao trùm lấy bầu trời thành phố, những ánh sáng le lói cuối cùng cũng đã bị bóng đêm nuốt chửng.
'' Cạch '' tiếng mở cửa nặng nề, bóng dáng của người đàn ông bước vào.
'' Con chào mẹ '' anh nói.
'' Bắc Phong về rồi à, hai đứa nó chưa tan làm sao '' mẹ anh ngẩng mặt lên nhìn anh.
'' Bắc Hàn bận chút việc công ty còn Bắc Ly thì có lẽ đang họp nhân viên '' anh đáp, mệt mỏi ngồi xuống ghế, tay cởi chiếc cà vạt.
Bà thấy vậy rót cho anh một ly nước '' Hôm nay vợ con ghé sang uống trà, con bé vừa lên tầng nghỉ ngơi, con lên hỏi hỏi thăm đi ''
Vẻ mặt anh hiện lên vẻ bất ngờ '' Vợ con sao...cô ấy đi du lịch về rồi à...dạo này con bận quá không hỏi thăm gì được. Vậy con xin phép trước ''
Bắc Phong mở cửa phòng mình, trước mắt anh là bóng hình quen thuộc. Anh nhẹ giọng '' Mộc Miên, em về rồi mà không báo anh một tiếng ''
Mộc Miên quay lại nhìn anh đáp gọn '' Tưởng anh chỉ quan tâm công việc thôi chứ, còn biết quan tâm đến tôi cơ à ''
Anh thở dài '' Em vẫn còn giận vụ đó sao, anh không biết phải làm thế nào em mới chịu tha lỗi cho anh nữa ''
'' Tạm gác lại chuyện chúng ta, Bắc Hàn sắp tổ chức đám cưới việc lớn như thế anh còn không nói với em. Có phải em không sống ở đây anh liền coi em là người ngoài không...'' cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748972/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.