Bắc Hàn đặt thìa xuống '' Nhìn cô có vẻ có nhiều suy nghĩ ''
Lời nói của anh kéo cô ra khỏi cơn suy ngẫm, cô cười nhạt đáp '' Trông tôi giống người có nhiều suy nghĩ vậy sao ''
'' Trông cô như có thể nắm lấy được dễ dàng nhưng lại tan biến ngay tức khắc '' anh nói với giọng trầm ấm, thần sắc không đổi.
Lưu Ninh yên lặng nhìn vào sâu đôi mắt anh, cô nhẹ nhàng nói '' Tôi có thể hỏi sao anh lại muốn lấy người như tôi không, không nhan sắc, không có tài sản, không danh tiếng, không tài năng, vì lí do gì mà anh lại muốn lấy tôi. Đơn giản chỉ vì mẹ anh giục thôi sao....tôi nghĩ không đơn giản vậy..''
Bắc Hàn trầm ngâm một lát rồi cười trừ '' Đừng nói bản thân vô giá trị như thế...ai cũng có lấy giá trị đặc biệt cho riêng mình còn về việc chúng ta.....tôi cũng không biết cảm xúc của mình nữa chỉ là cô đem cho tôi một cảm giác thân thuộc và sự an tâm mà trước giờ tôi chưa cảm nhận được từ người con gái nào khác...một cảm giác nhẹ nhàng, dịu êm...''
Câu nói của anh xoa dịu tâm trạng cô rồi dần dần hòa một nhịp với trái tim đang đập trong cơ thể, nó như thể được ôm ấp, yêu thương vậy.
Lưu Ninh như gỡ đi được khúc mắc trong lòng, cô quyết định giãi bày lòng mình không muốn nhìn anh bị lừa dối thêm nữa '' Chắc hẳn anh cũng biết về những lời họ bàn tán ngoài kia về tôi, mẹ tôi cũng vì xấu hổ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-sap-dat-cung-khong-te/3748969/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.