Tần Ngân Khánh nét mặt trắng bệch, lo lắng có, sợ hãi cũng có, nói chung nét mặt của bà ta hết sức đặc sắc.
Chồng bà ta đứng bên cạnh cũng không thể vui vẻ nổi, vì những lời của Sương Ngọc Nhi nói đều đúng cả.
" Oắc con, nếu mầy đã biết hết những chuyện của tao, thì đừng trách tao không niệm tình dì cháu mà ra tay tàn nhẫn với mầy. " Tần Ngân Khánh như người điên, mất đi sợi lý trí cuối cùng liền nhào về phía Sương Ngọc Nhi.
Bị đánh úp bất ngờ, Sương Ngọc Nhi đã không kịp phản ứng, cả người ngã về sau, rơi xuống hồ bơi sâu hơn hai mét phía sau, do chới với cộng thêm với việc cô bất ngờ bị đẩy ngã rất nhanh liền chìm trong nước.
Còn về Tần Ngân Khánh rất may ông chồng bà ta phản ứng nhanh liền nắm lấy cổ áo bà lôi vào trong biệt thự.
Cùng lúc đó, ở trong phòng khách, đám người mặc đồ đen đều đứng trang nghiêm sau lưng người đàn ông vừa mới viến ông cụ Tần xong.
Quản gia nhìn thấy khách quý, ông cẩn trọng bưng khay trà ra ngoài mời bạn của Tam thiếu gia.
Sương Ngô Sâm nhìn quản gia, lại nhìn xung quanh biệt thự lên tiếng hỏi: " Con bé lên phòng rồi à? "
Quản gia nghe anh hỏi liền lắc đầu bảo không biết, sau đó lại tiếp lời: " Tam gia, từ chiều đến giờ tôi chưa từng gặp tiểu thư nhỏ. "
Nghe quản gia nói vậy, người đàn ông ngồi bên cạnh anh khẽ nhíu mày, đứng phắt dậy đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-vuong-tong-cung-chieu-vo-nho/2771953/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.