"Giang Tâm à, cảm ơn cháu nhé. Cháu đúng là ân nhân của dì. Bà chủ Lưu kia cũng hiền hòa lắm. Lúc nãy dì phân loại hàng không đúng, sợ c.h.ế.t khiếp, mà bà ấy cũng không mắng, chỉ bảo dì làm lại."
"Đồng chí Tề cũng rất kiên nhẫn, dì hỏi gì cậu ấy cũng nói. Hôm nay dì học được nhiều thứ lắm."
Lưu A Hoa hừng hực khí thế, "Hàng dễ vỡ thì đặt trên cao, hàng dễ ẩm thì lót báo, tất cả đều phải bọc nilon lại. Đồ gia dụng để ở phía Đông, đồ ăn thì để ở phía Nam..."
"Khách vào phải chào hỏi, nói 'Xin chào', khách về phải nói 'Hoan nghênh lần sau lại đến'."
"Dì nhất định sẽ cố gắng làm thật tốt, học hành nghiêm túc, phấn đấu làm bà chủ hài lòng, hai tháng sau được nhận vào làm chính thức."
Đôi mắt bà ánh lên niềm vui, toàn thân tràn đầy nhiệt huyết. Bà đã có việc làm, có việc làm ở thành phố.
Có công việc mưu sinh, sau này mỗi tháng bà cũng có lương, có thể tự nuôi sống mình, còn có thể tiết kiệm.
Chờ tiết kiệm đủ tiền, bà sẽ có nhà, sẽ có một mái ấm. Bà không bao giờ muốn quay lại cái thôn Xuyên Tiền đó nữa. Giờ bà đột nhiên hiểu tại sao Quả Đào không muốn về quê.
Kiều Giang Tâm thấy dì cả tràn đầy khát vọng, trong lòng cũng vui lây cho bà.
Sáng hôm sau, chưa đến 8 giờ Lưu A Hoa đã đứng đợi ở cửa tiệm.
Lúc Lưu Thúy Vân đến, chị bán điểm tâm thủ công ở tiệm kế bên chào bà, "Sớm thế bà chủ Lưu! Nhân viên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004654/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.