“Hắn chạy rồi?” Chu Tới Đệ có chút sợ hãi: “Vâng. Anh ta c.h.é.m một nhát làm em ngất đi. Lúc em tỉnh lại thì không thấy người đâu nữa.” “Xin… xin lỗi anh, Âu Dương bác sĩ. Chuyện này em làm không tốt rồi phải không?”
Âu Dương Nhược Phi cố kiềm chế cảm xúc, giả vờ xót xa: “Em nói gì vậy, Tiểu Chu? Anh vốn dĩ muốn giúp em. Anh không nỡ nhìn em bị người nhà gả cho một gã đã đ.á.n.h c.h.ế.t hai đời vợ.” “Anh nghĩ em cần mẫn hiền lành như vậy, nếu chuyện thành, em nhất định sẽ sống tốt với huynh đệ của anh. Anh không hề nghĩ sẽ làm liên lụy đến cậu ấy.”
Chu Tới Đệ mắt rưng rưng cảm kích: “Âu Dương bác sĩ, anh thật là người tốt.” Cô ta thấy mình thật vô dụng. Âu Dương bác sĩ đã mạo hiểm như vậy để giúp cô ta đổi đời, vậy mà cô ta lại làm hỏng. “Bác sĩ Âu Dương, em… em phải làm sao đây? Mẹ em nhất định sẽ bắt em về. Anh giúp em lần nữa đi, em xin anh…”
Âu Dương Nhược Phi lạnh lùng: “Tiểu Chu, bây giờ là thời đại mới, tình cảm cần phải tự nguyện. Anh vốn chỉ muốn cho em và huynh đệ anh một cơ hội. Giờ chuyện không thành, chỉ có thể nói hai người có duyên không phận.” “Chuyện của em, anh không giúp được nữa rồi. Em tự nghĩ cách khác đi.” Âu Dương Nhược Phi nói xong, vẻ mặt đầy tiếc nuối, rồi quay đi.
Sau khi anh ta đi, Chu Tới Đệ tát mạnh vào mặt mình hai cái. “Vô dụng! Đáng đời mày phải gả cho lão già đó! Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004627/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.