Kiều Giang Tâm nghe thấy tiếng c.h.ử.i rủa vang trời, nụ cười trên môi lập tức tắt ngấm.
Cô dúi hết đống đồ trong tay vào lòng Cố Vân Châu, quay đầu chạy vội về phía tiệm.
Cố Vân Châu vốn đã xách lỉnh kỉnh, giờ bị Kiều Giang Tâm nhét thêm đồ, anh vội vàng kẹp chặt chân, khom lưng để giữ.
“Này, Giang Tâm, em chậm thôi!”
Kiều Giang Tâm như không nghe thấy. Vừa chạy đến cửa tiệm, cô đã thấy một người phụ nữ đứng quay lưng ra cửa, giơ tay tát thẳng vào mặt một người đang đứng đối diện.
“Chát!”
Tiếng tát vang lên khô khốc. Người đứng trước mặt bà ta bị cái tát làm cho loạng choạng, đ.â.m sầm vào bàn ghế, ngã sõng soài lên chiếc ghế dài, nửa ngày không gượng dậy nổi.
Kiều Giang Tâm nhìn rõ người dưới đất, đồng tử co lại, vội vàng lao vào.
“Quả Đào! Quả Đào, em không sao chứ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Chưa kịp để Quả Đào định thần, Kiều Giang Tâm quay phắt lại, gầm lên với người phụ nữ kia: “Bà làm sao thế... Dì cả!...”
“Dì cả, dì làm cái gì vậy? Có gì không thể nói chuyện đàng hoàng à, sao lại phải động tay động chân?”
Lưu A Hà đứng bên cạnh cũng không ngờ Lưu A Hoa nói đ.á.n.h là đánh, sợ quá vội giữ chặt bà chị đang mất kiểm soát: “Chị cả, chị làm gì thế? Quả Đào nó lớn bằng này rồi, chị đ.á.n.h nó làm gì?”
Kiều Giang Tâm lạnh mặt: “Dì cả, đây là thành phố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004593/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.