Bành Chí Hoa nói chuyện với Cố Vân Châu vài câu rồi định đi.
“Tớ còn phải tạt qua Cục Công an một chuyến. Chắc là cũng ở lại thủ đô một thời gian, hôm khác tớ lại qua thăm cậu.”
Cố Vân Châu gật đầu: “Được, đi đi. Tiện thể cho y tá Lưu nghỉ phép luôn. Chỗ tớ không cần nhiều người thế đâu, rảnh thì cậu đưa cô ấy đi dạo đi.”
Bành Chí Hoa đẩy Lưu Hân Nghiên ra ngoài: “Chuyện đó còn phải để cậu nhắc à?”
Các cô y tá ở khu nội trú tò mò nhìn Bành Chí Hoa đang sóng vai đi cùng Lưu Hân Nghiên.
“Đồng chí Lưu, đây là?”
Bành Chí Hoa lịch sự mỉm cười, giọng điệu nhiệt tình: “Chào các đồng chí, tôi là đối tượng của Hân Nghiên. Tôi vừa xuống xe đã cảm nhận được sự nhiệt tình của các đồng chí thủ đô. Nhà tôi Hân Nghiên đây là lần đầu đến thủ đô, tính tình lại thật thà. Mọi người quen biết nhau cũng là duyên phận. Nếu Hân Nghiên nhà tôi có gì không hiểu, mong các đồng chí nhiệt tình chiếu cố nhiều hơn nhé...”
Mấy cô y tá vội khách khí: “Ấy, đâu có đâu có. Đồng chí Lưu tốt lắm, chúng tôi đều rất quý cô ấy.”
Lưu Hân Nghiên nghiêng đầu nhìn Bành Chí Hoa, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm lan tỏa khắp cơ thể.
Cảm giác này cô chưa bao giờ có được khi ở bên Âu Dương Nhược Phi, cứ như thể mình cũng là người có người quan tâm, có chỗ dựa vững chắc vậy.
“Tốt quá, tốt quá. Vậy chúng tôi đi trước nhé. Chào các đồng chí lương thiện, nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004579/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.