Tần Tuyết ngữ khí mang theo nghi hoặc: “Nhà chúng ta cùng nhà bọn họ cơ bản cũng không có gì lui tới, cũng không biết hắn tìm con làm gì?”
“Ta hỏi hắn, hắn cũng không nói, liền vẫn luôn hỏi con có ở nhà không? Đi đâu rồi?”
“Con nếu gặp hắn tốt nhất nên đi đường vòng, Trần gia kia cũng không phải nơi tốt đẹp gì.”
Sợ Kiều Giang Tâm hiểu lầm, Tần Tuyết lại giải thích một câu: “Ta không phải sợ con ngốc nghếch, ta sợ Trần gia bên kia ch.ó cùng rứt giậu, trong nhà thiếu trâu ngựa nên tính kế con.”
“Hiện tại toàn bộ thôn đều biết con ở trong thành có công việc ổn định. Trước kia Xa Kim Mai còn sống, trong miệng liền thường xuyên lải nhải những cái đó...”
Kiều Giang Tâm có điểm kinh ngạc, Trần Văn Đức tìm chính mình làm gì? Chính mình khi nào đã cho hắn sắc mặt tốt? Mặt hắn to vậy sao? Nàng gật gật đầu: “Yên tâm đi đại bá nương, lòng con hiểu rõ.”
...
Kiều Giang Tâm đi rồi, Kiều Hữu Tài đi đến trước mặt Lưu A Phương ngồi xuống, hạ giọng nói: “Giang Tâm tuổi cũng không nhỏ. Trần gia là không có khả năng, bất quá tiểu Cố đồng chí kia, thường xuyên đi theo Giang Tâm chạy tới chạy lui, làm gì đều đi theo, ta tổng cảm thấy, có phải hay không đối với Giang Tâm nhà ta.....”
Lưu A Phương ánh mắt sáng lên: “Ông đã nhìn ra à? Ta đã sớm nhìn ra, tiểu tử kia giống như đối với Giang Tâm nhà ta có ý tứ. Lớn lên không tồi, vẫn là lãnh đạo đồng chí, so với Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004555/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.