Kiều Giang Tâm đi theo Kiều Hữu Tài dạo qua một vòng, mở miệng nói: “Ba, con cảm thấy không tồi, vị trí rất tốt. Người ba nói kia, chủ nhà ấy, có thể gọi ông ấy tới, mở cửa cho chúng ta vào xem được không?”
Kiều Hữu Phúc nghe được Kiều Giang Tâm tán thành, trên mặt cũng hiện ra vui mừng: “Ba biết, ba biết, hắn liền trụ ở bệnh viện trấn, ở nhà cậu hắn. Lần trước chúng ta đi tìm rồi.”
“Các con ở đây chờ một lát, ba đi gọi hắn lại đây.”
Kiều Hữu Phúc nói xong, không đợi mọi người đáp lại liền bước nhanh rời đi.
Kiều Giang Tâm lại vòng quanh căn nhà đi một vòng nữa, nhìn từ trên xuống dưới.
Cố Vân Châu đi tới bên người nàng, nhẹ giọng nói: “Đúng là một cơ hội tốt. Từ huyện Ninh đi xuống là phải qua nơi này, mà dân làng muốn lên huyện Ninh cũng phải qua đây. Chợ ở phía trước cách đó không xa, người họp chợ phía Đông không qua bên này, nhưng những thôn dân phía Tây muốn đi chợ, cũng phải đi qua đây.”
Kiều Giang Tâm gật gật đầu: “Ừm, cũng chỉ vì vị trí tốt thôi. Xem xét miếng đất và tính toán lâu dài về sau, nếu không, chỉ một đống nhà nát này, người ta cũng không dám hét giá 2200.”
Khi đang nói chuyện, Kiều Hữu Phúc mang theo một nam thanh niên gầy ốm khoảng hơn hai mươi tuổi bước nhanh tới.
“Chu đồng chí, đây là cháu gái nhà ta, Giang Tâm. À, đây là Chu Tiểu... Tiểu...” Kiều Hữu Phúc ngập ngừng một chút.
Chu Hiểu Lôi hướng tới Kiều Giang Tâm vươn tay: “Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-thap-nien-80-chong-cu-hoi-han-cung-muon-roi/5004551/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.